thành những khu tạp thực; nhưng ngay cả các tu viện theo lối khổ hạnh cũ
cũng đã cung cấp cho các tu sĩ, những người hầu như phải luôn lao động
bằng trí óc một cách căng thẳng, một lượng thực phẩm bổ dưỡng chứ
không quá đạm bạc. Mặt khác, trên bàn của Tu viện trưởng bao giờ cũng có
thực phẩm đầy chất bổ dưỡng hơn, một phần vì các khách quý thường ngồi
đây, và các tu viện đều tự hào về những thành phẩm từ những bàn tay và
đất đai của nó, và về tài năng của các đầu bếp.
Các tu sĩ lặng lẽ dùng bữa, và như thường lệ, họ nói chuyện với nhau bằng
tín hiệu tay. Tu sinh và các tu sĩ trẻ được dọn ăn đầu tiên, ngay sau khi bàn
Tu viện trưởng đã được phục vụ.
Cùng ngồi ăn tại bàn Tu viện trưởng với chúng tôi có Malachi, tu sĩ quản
hầm, và hai vị tu sĩ cao niên khác: Jorge – tu sĩ mù đáng kính tôi đã gặp tại
phòng thư tịch, và Alinardo - một con người cổ kính, gần như đã trăm tuổi,
bị tật ở chân, yếu đuối và đã lú lẫn. Tu viện trưởng kể cho chúng tôi nghe
rằng khi đến tu viện từ thuở còn là tu sinh, Alinardo đã sống bám trụ mãi ở
đây và thuộc lòng gần 80 năm lịch sử của nó. Tu viện trưởng thầm thì nói
những điều này vào lúc đầu bữa ăn, vì sau đó ông yên lặng theo dõi bài đọc
kinh theo lệ của dòng tu. Nhưng, như tôi đã nói, tại bàn Tu viện trưởng,
thực khách được tự do hơn, nên khi ông tán dương chất lượng dầu ô-liu hay
rượu vang, chúng tôi bèn ca ngợi các món ăn được dọn ra.
Chúng tôi ăn thịt heo nướng, vừa mới giết, và tôi nhận ra, khi nấu các món
ăn khác, họ không dùng mỡ động vật hay dầu cải mà dùng dầu ô-liu hảo
hạng, được sản xuất từ các vùng đất của tu viện ở chân núi phía gần biển.
Tu viện trưởng ép chúng tôi nếm món thịt gà tôi đã thấy làm ở nhà bếp khi
nãy. Tôi trông thấy ông cũng có một chiếc nĩa kim loại thứ rất hiếm, hình
dáng nó khiến tôi nhớ đến chiếc mắt kính của thầy tôi. Là một người dòng
dõi quí tộc, Viện trưởng không muốn thức ăn làm bẩn tay, và mời chúng tôi
sử dụng chiếc nĩa của ông, ít ra cũng để xăm thịt từ chiếc đĩa lớn sang vào
bát mình. Tôi từ chối, nhưng thầy William lại hoan hỉ nhận lời, và sử dụng
món đồ của các bậc quý tộc với vẻ thờ ơ, có lẽ để cho Tu viện trưởng thấy
rằng không phải tất cả các tu sĩ dòng Francisco đều ít học và quê mùa.
Vì mải thưởng thức tất cả các món ăn ngon này, tôi đã chẳng để tâm đến