TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 158

Umberto Eco

Tên của đóa hồng

Dịch giả: Đặng Thu Hương

KINH TỐI

Đột nhập Đại dinh, phát hiện một vị khách bí ẩn,
tìm ra một thông điệp bí mật
chứa những dấu hiệu đồng cốt,
còn tìm ra một quyển sách, nhưng sách biến mất ngay
và phải săn lùng nó suốt trong nhiều chương kế tiếp,
cặp kính quý của William bị đánh cắp,
nhưng như thế chưa phải là hết nỗi thăng trầm.

Bữa ăn tối tẻ nhạt và trầm lặng. Từ khi phát hiện xác Venantius đến giờ mới
có hơn nửa ngày. Ai cũng liếc trộm về phía chiếc ghế trống trải của Huynh
ấy. Khi đến giờ Kinh Tối, đoàn người đi vào khu hát kinh như đi đưa đám.
Chúng tôi đứng giữa giáo đường theo dõi cuộc hành lễ, mắt không rời nhà
nguyện thứ ba. Ánh sáng yếu ớt, nên khi chúng tôi thấy Malachi từ trong
bóng tối hiện ra để đi về chỗ của mình, chúng tôi không biết chắc Huynh ấy
từ xó nào chui ra. Chúng tôi lần mò trong bóng tối, nép mình vào gian giữa
để khỏi ai nhìn thấy khi buổi hành lễ chấm dứt. Dưới lớp áo dòng, tôi giấu
chiếc đèn đã “chôm” được lúc ăn tối trong nhà bếp. Chúng tôi sẽ lấy lửa từ
ngọn đèn đồng lớn ba chân thắp suốt đêm trong nhà thờ. Chúng tôi đã tìm
được một chiếc bấc mới và rất nhiều dầu, như thế đèn sẽ thắp được lâu.
Tôi quá nôn nao nghĩ về cuộc thám hiểm sắp tới, nên buổi thánh lễ chấm
dứt lúc nào chẳng hay. Các tu sĩ sụp mũ xuống mặt và chậm chạp xếp hàng
đi về phòng. Nhà thờ trở nên hoang vắng, chập chờn trong ánh sáng từ
ngọn đèn ba chân.
Thầy William bảo: - Bây giờ, bắt tay vào việc.
Chúng tôi tiến vào nhà nguyện thứ ba. Bệ của bàn thờ quả giống như một
lò thiêu xương, một loạt đầu lâu với những hốc mắt sâu hoắm chồng chất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.