TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 256

Umberto Eco

Tên của đóa hồng

Dịch giả: Đặng Thu Hương

KINH XẾ TRƯA

Hồng y Giáo chủ Bertrand Del Poggetto,

cùng Bernard Gui và các thành viên khác

từ Avignon đến,

rồi mỗi người làm một việc khác.

Những người đã biết nhau, những người chưa biết nhau, dù đã nghe nói đến
nhau, tất cả đều chào hỏi nhau trong sân đầy vẻ dịu dàng. Bên cạnh Tu viện
trưởng, Hồng Y Giáo chủ Bertrand Del Poggetto cư xử như một kẻ đã quen
với uy quyền, như thể mình chính là Giáo hoàng thứ hai vậy. Đối với mọi
người và với từng người, đặc biệt là các tu sĩ dòng Khất thực, hắn mỉm
cười thân ái, báo trước cuộc họp ngày mai sẽ dẫn đến một thoả thuận tốt
đẹp, và chuyển đến mọi người những lời chúc lành, từ John XXII. Khi thầy
William giới thiệu tôi như đệ tử và thư ký của thầy, hắn xoè bàn tay đeo
nhẫn ra cho tôi hôn, như kiểu phô nụ cười với những người khác.
Tôi lập tức chú ý đến người tôi đã nghe bàn tán nhiều nhất những ngày gần
đây: Bernard Gui, như cách người Pháp gọi, hay Bernardo Guidoni hay
Bernardo Guido, như cách gọi ở những nơi khác.
Đó là một tu sĩ dòng Dominic tuổi trạc bảy mươi, thân hình gầy và thẳng.
Tôi chú ý đến đôi mắt xám của lão, nhìn đăm đăm mà không lộ chút cảm
xúc nào. Tôi thường thấy chúng loé lên một ánh sáng khó hiểu, tinh ranh,
vừa che dấu, vừa cố tình bộc lộ những suy nghĩ và đam mê của mình.
Trong khi mọi người chào hỏi nhau, lão không tỏ ra thân ái hay hữu hảo
như những người khác, mà luôn luôn giữ vẻ lịch sự. Khi trông thấy
Ubertino, lão tỏ ra kính trọng, nhưng trừng trừng nhìn Cha, đến nỗi tôi phải
rùng mình khó chịu. Khi chào Cha Michael lão mỉm cười bí ẩn và lạnh lùng
thì thầm. “Cha đã đợi ở đó một thời gian nhỉ”. Tôi không thể bắt được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.