TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 299

Ngay lúc đó, chúng tôi nghe tiếng Benno thì thầm từ phía sau lưng vẳng
lên:
- Tôi vào tiếp ngay sau Huynh, khi phòng này mới đóng phân nửa, và
Malachi lúc đó không có mặt ở đây.
- Chắc hẳn Huynh ấy vào sau.
Benno khăng khăng:
- Không. Tôi đứng sát cửa, thấy rõ từng người vào. Tôi nói thật, Malachi đã
ở bên trong… trước đó rồi.
- Trước cái gì?
- Trước khi quản hầm vào. Tôi không đoan chắc, nhưng tôi tin rằng Huynh
ấy bước ra từ sau bức màn kia, khi có một số chúng ta ở đây rồi. – Benno
hất hàm chỉ về phía tấm màn lớn che khuất chiếc giường, nơi Severinus
thường bảo những ai đang chữa trị vào nằm nghỉ. Thầy William hỏi:
- Huynh định ám chỉ Malachi đã giết Severinus và nấp ở đấy khi quản hầm
bước vào ư?
- Hay là từ sau bức màn đó, Huynh ấy đã chứng kiến việc xảy ra ở đây. Nếu
không, thì tại sao quản hầm lại van xin Huynh ấy đừng làm hại mình và
Malachi đáp lại cũng hứa hẹn không làm hại Huynh ấy.
- Có thể lắm. Dẫu sao, đã có quyển sách ở đây, và nó hẳn vẫn nằm ở đây, vì
cả Malachi lẫn quản hầm đều đi ra tay không.
Nhờ tôi báo cáo, thầy William hiểu Benno biết sự việc, và lúc đó thầy cần
sự giúp đỡ. Thầy đến chỗ Tu Viện Trưởng đang rầu rĩ quan sát xác
Severinus. Thầy yêu cầu Cha bảo mọi người lui ra, vì thầy muốn xem xét
hiện trường kỹ hơn nữa. Tu Viện Trưởng chấp nhận và đi ra, còn ném cho
thầy William một cái nhìn ngờ vực, như thể trách móc thầy lúc nào cũng
đến quá trễ. Malachi cố nán lại, viện lý do này lý do kia, nhưng cả thảy đều
rất mơ hồ. Thầy William nhấn mạnh rằng đây không phải là Thư viện, nơi
này Malachi không có quyền hành gì. Thầy nhã nhặn nhưng rất cứng cỏi,
trả đũa được lần Malachi không cho phép thầy xem xét bàn giấy của
Venantius.

o0o

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.