TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 308

Umberto Eco

Tên của đóa hồng

Dịch giả: Đặng Thu Hương

KINH XẾ TRƯA

Công lý được thi hành,

nhưng mọi người ngượng nghịu

nghĩ rằng mình lầm.

Bernard Gui ngồi ngay chính giữa bàn gỗ gụ trong phòng nguyện. Bên
cạnh là một tu sĩ dòng Dominic giữ nhiệm vụ lục sự ghi chép, và hai giám
mục trong phái đoàn giáo hoàng ngồi hai bên, giữ vai thẩm phán. Quản
hầm đứng trước bàn, giữa hai tên lính.
Tu viện trưởng quay sang thầy William thầm thì: - Cha không biết thủ tục
tòa này có hợp pháp chăng. Hội đồng Lateran năm 1215 trong Giáo điều
thứ 37 đã qui định không ai có thể bị gọi trình tòa trước những thẩm phán
mở pháp đình cách xa nhà phạm nhân hơn hai ngày đường. Ở đây hoàn
cảnh có lẽ khác, chính thẩm phán từ xa đến, nhưng…
Thầy William nói: - Phán quan được miễn trừ mọi thủ tục pháp lý thông
thường, và không theo các tiền lệ của thường luật. Người ấy được hưởng
đặc quyền và thậm chí không bị buộc phải nghe các luật sư biện hộ.
Tôi nhìn Quản hầm. Remigio trông tiều tụy. Hắn nhìn quanh như một con
thú hoảng hốt đang nhận ra các hoạt động của một nghi thức hiến tế làm
hắn sợ hãi. Bây giờ, tôi biết hắn sợ vì hai lý do đều khủng khiếp như nhau,
thứ nhất, mọi người đều thấy hắn bị bắt quả tang phạm tội, thứ hai, hôm
trước khi Bernard khởi sự điều tra, góp nhặt các lời đồn đại và bóng gió,
Remigio đã e ngại quá khứ của hắn sẽ bị phơi bày, hắn càng hoảng hốt hơn
khi thấy Salvatore bị bắt.
Nếu Remigio bị dày vò sợ hãi, thì phần Bernard Gui, hắn biết cách biến nỗi
sợ hãi của nạn nhân thành cơn kinh hoàng. Hắn im lặng khi ai cũng tưởng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.