TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 351

Umberto Eco

Tên của đóa hồng

Dịch giả: Đặng Thu Hương

KINH NGỢI KHEN

Chọn một quản hầm mới,

nhưng chưa tìm ra quản thư mới.

Đã đến Kinh Ngợi Khen rồi ư? Nó đến sớm hay muộn hơn? Từ lúc đó, tôi
mất hết ý niệm về thời gian. Có lẽ nhiều giờ đã trôi qua, hay có thể ít hơn,
trong thời gian này xác Malachi được đặt trên một cái bục trong nhà thờ,
các tu sĩ quây một vòng bán nguyệt xung quanh. Tu viện trưởng ra lệnh
chôn cất ngay. Tôi nghe Cha gọi Benno và Nicholas đến. Cha nói trong
chưa đầy một ngày mà tu viện đã mất một quản thư viện và một quản hầm.
Cha bảo Nicholas:
- Con sẽ đảm trách nhiệm vụ của Remigio. Con biết công việc của nhiều
người trong tu viện này. Chỉ định ai đó thay con phụ trách lò rèn, và cung
cấp lương thực hôm nay ngay cho nhà bếp và nhà ăn. Con được phép khỏi
dự kinh lễ. Đi đi.
Rồi Cha bảo Benno:
- Con vừa được bổ nhiệm làm phụ tá của Malachi hôm qua. Hãy mở cửa
phòng thư tịch và nhớ đừng để ai lên thư viện một mình.
Benno thẹn thùng nêu lên rằng mình chưa được cho biết những bí mật của
chốn đó. Tu viện trưởng trừng mắt nhìn Benno:
- Không ai bảo con sẽ được phép biết. Con phải lo cho công việc được tiến
hành, và xem đó như một lời cầu nguyện cho các Sư huynh quá cố… và
cho những ai sẽ phải chết. Mỗi một tu sĩ chỉ được làm việc trên những
quyển sách đã trao cho mình. Ai cần sách thì cứ tra bản thư mục. Thế là đủ.
Con được miễn dự Kinh Chiều, vì lúc ấy con phải khoá hết mọi cửa.
- Nhưng làm thế nào con ra được?
- Câu hỏi hay đấy. Cha sẽ khoá các cửa dưới sau bữa ăn tối. Thôi đi đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.