TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 352

Benno bước ra nhưng tránh mặt thầy William đang muốn nói chuyện với
Huynh. Trong khu hát kinh chỉ còn một nhóm nhỏ ở lại: Alinardo,
Pacificus, Aymaro, và Peter. Aymaro khinh khỉnh nói:
- Chúng ta hãy tạ ơn Chúa! Tên người Đức chết rồi, có nguy cơ sẽ có một
quản thư viện mới còn dã man hơn.
Thầy William hỏi:
- Huynh nghĩ ai sẽ được chỉ định giữ chức này.
Peter mỉm cười bí hiểm:
- Sau các diễn biến trong những ngày qua, vấn đề không còn là quản thư
viện, mà là Tu viện trưởng…
- Suỵt. – Pacificus nói:
Alinardo, với vẻ trầm tư cố hữu nói: - Họ sẽ hành động bất công một lần
nữa… như hồi thời của ta vậy. Phải chận đứng họ lại.
- Ai? - Thầy William hỏi. Pacificus thân mật nắm lấy tay thầy dắt về hướng
cửa, xa khỏi cụ già.
- Alinardo… như Huynh biết… Chúng tôi thương lão Huynh ấy lắm. Đối
với chúng tôi, già ấy tượng trưng cho truyền thống cũ và thời hoàng kim
của tu viện. Nhưng đôi khi già phát biểu mà không hiểu điều mình nói.
Chúng tôi đều lo lắng về một quản thư viện mới. Người ấy phải xứng đáng,
chín chắn và khôn ngoan… Tất cả chỉ cần thế thôi.
- Người ấy có cần thiết biết tiếng Hy Lạp không?
- Và cả tiếng Ả Rập, theo truyền thống bắt buộc: chức vụ này đòi hỏi vậy.
Nhưng trong số chúng tôi có rất nhiều người hội đủ khả năng này. Có thể
nói là có tôi, Peter và Aymaro…
- Benno cũng biết tiếng Hy Lạp.
- Benno thì quá trẻ. Tôi không hiểu sao hôm qua Malachi lại chọn Huynh
ấy làm phụ tá, nhưng…
- Thế Adelmo có biết tiếng Hy Lạp không?
- Tôi nghĩ là không. Không, chắc là không.
- Nhưng Venantius và Berengar biết tiếng Hy Lạp. Thôi được rồi, cảm ơn
Huynh.
Chúng tôi bỏ xuống bếp tìm cái gì ăn. Tôi hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.