TÊN SÁT NHÂN MERCEDES - Trang 517

tiếng động nó tạo ra giữa mớ âm thanh hỗn độn của ban nhạc và người hâm
mộ, nhưng cô nhìn thấy một mảng sọ bằng kích thước một tách trà nhỏ thụt
vào. Hai tay hắn bắn tung lên, bàn tay giấu bên dưới hất bức ảnh của
Frankie xuống sàn, làm mặt kính vỡ vụn. Mắt hắn như thể đang nhìn thẳng
vào cô, chỉ có điều lúc này chúng đang trợn ngược lên trong hốc mắt nên
chỉ còn nhìn thấy nửa bên dưới của con ngươi lộ ra.

Bên cạnh Brady, cô bé với đôi chân que đang tròn mắt nhìn Holly,

choáng váng. Cả Barbara Robinson cũng vậy. Không ai khác để ý cả. Họ
đang đứng bật dậy, vỗ tay và lắc lư hát theo.

“I WANT TO LOVE YOU MY WAY… WE’LL DRIVE THE

BEACHSIDE HIGHWAY…”

Miệng Brady đang đớp đớp mở ra khép lại như một con cá vừa bị giật

ở dưới sông lên.

“IT’S GONNA BE A NEW DAY… I’LL GIVE YOU KISSES ON

THE MIDWAY!”

Jerome đặt một tay lên vai Holly và hét lên để được nghe thấy. “Cô

Holly! Hắn có gì dưới áo vậy?”

Cô nghe thấy cậu - cậu ở gần đến nỗi cô cảm thấy hơi thở của cậu phả

vào má cô từng lời một - nhưng nó giống như sóng radio vọng về lúc đêm
muộn, của một tay DJ hay mục sư rao giảng Phúc âm nào đó ở đầu kia đất
nước.

“Đây là một món quà nhỏ của Jibba-Jibba, Mike ạ,” cô nói, và nện hắn

nhát nữa vào đúng chỗ đấy, chỉ là thậm chí còn mạnh hơn, đẩy cái mảnh vỡ
vào sọ hắn sâu hơn nữa. Lớp da ỏng rách toạc và máu túa ra, đầu tiên là
từng giọt rồi thành dòng, chảy tràn xuống cổ để nhuộm phần trên chiếc áo
Round Here của hắn thành một màu tím thẫm. Lần này đầu Brady ngoẹo
hẳn sang vai phải và hắn bắt đầu co giật và đạp đạp chân. Cô nghĩ, Giống
một con chó đang mơ đuổi theo lũ thỏ.

Trước khi Holly kịp nện cho hắn phát nữa - và cô thực sự thực sự

muốn - Jerome đã túm lấy cô và xoay người cô lại. “Hắn ngất rồi, cô Holly!
Hắn ngất rồi! Cô đang làm gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.