TÊN SÁT NHÂN MERCEDES - Trang 68

“Sếp cứ yên tâm.”
Hodges quay sang Pete. “Phía trước buồng lái. Có phát hiện gì

không?”

“Túi khí không bung: Hắn đã vô hiệu hóa chúng. Cho thấy sự toan

tính từ trước.”

“Còn cho thấy là hắn biết phải làm như thế nào nữa. Anh nghĩ sao về

cái mặt nạ?”

Pete nheo mắt nhìn qua những giọt mưa trên cửa xe phía người lái,

không chạm vào mặt kính. Nằm trên mặt ghế bọc da là một chiếc mặt nạ
cao su, loại trùm qua đầu. Những chỏm tóc màu cam kiểu thằng hề Bozo
thò ra hai bên thái dương như những chiếc sừng. Cái mũi là một cục cao su
màu đỏ. Không có cái đầu nào để làm nó căng ra, cái miệng cười môi đỏ
trở thành một cái cười khẩy.

“Nhìn ghê bỏ mẹ. Anh đã bao giờ xem bộ phim truyền hình về tên hề

dưới cống chưa?”

Hodges lắc đầu. Sau này - chỉ vài tuần trước khi về hưu - ông mua một

bản DVD của phim, và Pete nói đúng. Cái mặt nạ rất giống mặt của tên hề
Pennlywise trong phim.

Hai người lại đi một vòng quanh xe, lần này họ dồn sự chú ý vào chỗ

máu trên lốp xe và tấm ốp cửa. Rất nhiều vết máu này sẽ bị rửa trôi trước
khi tấm mái che và cánh chuyên viên kỹ thuật đến nơi; vẫn còn bốn mươi
phút nữa mới đến bảy giờ sáng.

“Các anh.” Hodges gọi, và khi họ đã tập trung lại: “Ai có điện thoại

chụp ảnh được không?”

Tất cả đều có. Hodges hướng dẫn họ đứng thành một vòng tròn quanh

thứ mà ngay lúc đó ông đã nghĩ trong đầu là chiếc xe chết chóc - một từ,
chiếc xe chết chóc, chỉ thế thôi - và họ bắt đầu chụp ảnh.

Cảnh sát Shammington lúc này đang đứng cách đó một quãng, nói

chuyện trên điện thoại. Pete ra hiệu cho anh ta lại gần. “Anh có biết cái bà
Trelawney này bao nhiêu tuổi không?”

Shammington kiểm tra trong sổ. “Ngày tháng năm sinh trong bằng lái

xe của bà ta ghi là ngày 3 tháng Hai năm 1957. Thế có nghĩa là bà ta…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.