TÊN SÁT NHÂN MERCEDES - Trang 79

tôi nhớ rồi. Tôi cho chìa khóa vào trong xắc sau khi tôi lấy những chiếc hộp
và bước ra. Và sau khi tôi bấm nút khóa xe.”

“Bà chắc chắn,” Pete nói.
“Vâng.”
Bà ta chắc chắn thật, và sẽ mãi quả quyết như vậy. Họ đều biết điều

đó. Kiểu mà một công dân tử tế đâm xe và bỏ chạy sẽ nói, khi cuối cùng
hắn cũng bị lần ra, rằng tất nhiên hắn chỉ đâm một con chó.

Pete gập cuốn sổ ghi chép lại và đứng lên. Hodges cũng làm như vậy.

Bà Trelawney tỏ vẻ vô cùng hăm hở khi hộ tống họ ra cửa.

“Thêm một câu hỏi nữa,” Hodges nói khi họ ra đến cửa. Bà ta nhướng

cặp lông mày được tỉa tót kỹ càng. “Vâng?”

“Chìa khóa dự phòng của bà đâu? Chúng tôi phải lấy cả cái đó nữa.”
Lần này thì không có ánh mắt ngơ ngác, đôi mắt không hề đảo qua lại,

không chút lưỡng lự. Bà ta nói, “Tôi không có chìa khóa dự phòng, và
không cần phải có. Tôi rất cẩn thận với đồ của mình, thưa ngài thanh tra.
Tôi đã sở hữu Bà đầm Xám của mình - đó là cách tôi gọi nó - năm năm, và
chiếc chìa khóa duy nhất tôi dùng từ đó đến giờ là cái đang ở trong túi cộng
sự của ông.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.