THÁC LŨ - Trang 111

“Tôi không soi gương, nhưng vẫn có thể biết mình không nên ló mặt

ra ngoài trong một thời gian”, cô nói với một chút hài hước.

“Nếu thượng cấp của cô tại Cục Nhập cư có gắn huy chương, ngực áo

cô sẽ không đủ chỗ đấy”.

“Một giấy chứng nhận công trạng cũng đủ làm tôi hài lòng lắm rồi”.
“Hãy bảo mọi người bám chặt”, anh nói với cô. “Chúng ta sắp phóng

nhanh đấy”.

“Sau khi đến cửa sông, chúng ta sẽ làm gì tiếp theo ?” Cô hỏi.
“Theo những tính toán của tôi, bất kỳ chỗ nào trên bản đồ có tên là

Vịnh Grapevine

(Rượu vang làm từ trái nho)

đều phải có cây nho, cây nho ngụ ở cánh

đồng nho, và ruộng nho hàm ý có người ở. Càng đông, càng vui. Bầy chó
điên của Shang sẽ không dám tấn công chúng ta trước những cặp mắt chứng
kiến của một trăm công nhân Hoa Kỳ đâu”.

“Tốt hơn tôi nên gọi lại cho những nhân viên của Cục Nhập cư và báo

động việc chúng ta đã rời khỏi khu vực đó và cho họ biết điếm đến của
chúng ta”.

“Một ý kiến hay đấy”, Pitt nói, vừa đẩy cần tiết lưu tới trước hết tầm

với một bàn tay, trong lúc bàn tay còn lại đưa chiếc điện thoại của anh cho
cô. “Họ có thể tập trung những lực lượng của họ vào khu nghỉ dưỡng thay
vì lo lắng cho chúng ta”.

“Ông đã liên lạc với NUMA chưa ?” Julia hỏi lớn, át tiếng gầm rú

đang tăng lên của ống thoát khí.

“Tôi đã đề nghị họ gặp và đưa tôi đi sau khi chúng ta đến Vịnh

Grapevine”.

“Họ dùng máy bay nhỏ sơn màu vàng phải không ?”
Anh lắc đầu. “NUMA sử dụng máy bay phản lực hành động và trực

thăng sơn màu ngọc lam. Vì sao cô hỏi ?”

Julia vỗ vai Pitt và chỉ qua đuôi xuồng về phía một khối ánh sáng màu

vàng đang đuổi theo họ xuôi theo dòng sông. “Nếu nó không phải bạn thì
chắc chắn là kẻ thù”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.