THÁC LŨ - Trang 282

"Anh thật lì lợm".
"Phụ nữ luôn bảo anh như thế".
Một hầu hàn thu dọn những dĩa ăn của họ, và Pitt tách khỏi Julia để

đến quầy rượu, trở lại vài phút sau với hai ly thủy tinh đựng thứ rượu cô-
nhắc năm mươi năm tuổi. Thong thả, rất thong thả như thể chẳng quan tâm
gì đến thế giới chung quanh, anh nhâm nhi thứ mùi vị thơm ngon của thứ
chất lỏng trong ly. Lúc đưa cái ly lên môi, anh trông thấy một gã đàn ông
phản chiếu trong ly rượu, đang đến gần bàn của họ.

“Chào buổi tối”, hắn nói với một giọng nhỏ nhẹ. “Tôi hy vọng các vị

hài lòng. Tôi là chủ nhà này".

Julia đông cứng lúc cô nhìn lên gương mặt tươi cười của Qin Shang.

Trông hắn chẳng giống mảy may những gì cô đã tưởng tượng. Cô đã không
hình dung hắn cao lớn và béo phị như thế. Gương mặt không có vẻ gì của
một kẻ sát nhân độc ác máu lạnh với quyền lực rộng khắp. Không một dấu
hiệu của uy quyền đằng sau giọng nói thân thiện, tuy nhiên, cô có thể cảm
nhận được vẻ lạnh lùng ẩn giấu. Hắn đứng đó, chỉnh tề và lịch sự trong bộ
lễ phục may cắt rất khéo thêu hình những con cọp bằng chỉ vàng.

“Vâng cảm ơn ông”, Julia nói, cô chỉ có thể tỏ ra lịch sự. “Đúng là

một dạ tiệc tuyệt vời”.

Pitt thong thả đứng lên, cố ý không tỏ ra quan tâm đến câu nói. “Cho

phép tôi giới thiệu cô Julia Lee”.

“Còn ông, thưa ông ?” Qin Shang hỏi.
“Tên tôi là Dirk Pitt”.
Thế đấy. Không có pháo bông, không trống chào. Gã đàn ông vẫn

thanh lịch, Pitt phải thừa nhận điều đó. Nụ cười vẫn đọng trên miệng. Nếu
có vẻ ngạc nhiên khi biết Pitt vẫn còn sống và thở, Qin Shang cũng không
để lộ ra. Dấu hiệu duy nhất Pitt có thể đọc được là cặp mắt hơi động nhẹ.
Trong một lúc khá lâu, cập mắt màu lục ngọc bích khóa dính với đôi mắt
màu lục của đá mắt mèo. Không người đàn ông nào chịu nhượng bộ. Pitt
biết quá rõ như thế là ngốc nghếch và thấy chẳng để làm gì khi nhìn chòng
chọc với mục đích thỏa mãn thói ích kỷ của kẻ chiến thắng. Rất chậm rãi,
ánh mắt của anh chuyển lên hàng lông mày của Qin Shang rồi lên trán, nấn
ná một lúc rồi dời lên mái tóc. Và cặp mắt Pitt mở lớn thêm một chút như
thể anh vừa nhận ra điều gì đó trong lúc cặp môi vỡ ra thành một nụ cười
thoải mái. Hắn tự động nhướng mắt ngước nhìn lên. “Liệu tôi có thể hỏi
ông đã phát hiện điều gì đó thú vị, thưa ông Pitt ?”

“Tôi chỉ tự hỏi ai là người cắt tóc cho ông”, Pitt ỡm ờ trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.