THÁC LŨ - Trang 283

“Đó là một quí cô người Trung Hoa săn sóc cho tôi mỗi ngày một lần.

Tôi có thể cho ông biết tên cô ta, nhưng cô ta lại là người chỉ làm việc riêng
cho tôi”.

“Tôi ganh tị với ông đấy. Người làm tóc cho tôi là một gã Hungary

điên khùng và bị chứng bại liệt”.

Lại lạnh lùng nhìn nhau một lúc ngắn. “Tấm ảnh trong hồ sơ cá nhân

của ông trông không giống ông lắm”.

“Đó là tấm ảnh của một người thợ không chuyên nghiệp”.
“Tôi có thể nói chuyện riêng với ông chứ, ông Pitt ?”
Pitt gật đầu về phía Julia. “Chỉ với sự có mặt của cô Lee”.
“Tôi e là việc trao đổi giữa chúng ta có thể sẽ chẳng thú vị gì với quí

cô đây”.

Pitt nhận ra Qin Shang không biết gì về lý lịch của Julia. “Trái lại.

Thật khiếm nhã nếu tôi không nói với ông cô Lee là một nhân viên của Cục
Nhập cư. Cô ấy cũng là một hành khách trên một trong những chiếc tàu
nhốt trâu bò của ông và đã không may phải lãnh đủ thái độ hiếu khách nồng
nhiệt của ông tại Hồ Orion. Hồ này nằm trong bang Washington ấy mà”.

Trong một thoáng, có một tia sáng màu đỏ trong cặp mắt màu ngọc

bích, rồi nó nhanh chóng bị dập tắt. Qin Shang vẫn dửng dưng như một
tượng đá cẩm thạch. Giọng hắn vẫn bình thản và trầm ổn. “Nếu cả hai vị
vui lòng đi theo tôi”. Hắn quay lại và rảo bước bỏ đi, biết rõ Pitt và Julia sẽ
bám theo hắn.

“Anh nghĩ đã đến lúc”, Pitt nói, vừa giúp Julia đứng lên.
“Anh là một con chó xảo quyệt”, cô nói khẽ. “Anh biết rõ hắn sẽ bám

sát chúng ta”.

Họ ngoan ngoãn theo sau Qin Shang ngang qua đám đông cho đến lúc

hắn tới chỗ gã khổng lồ gác cửa và tên này mở cửa cho hắn. Họ đi vào một
căn phòng không giống gian phòng có nhiều đồ vật trang trí lộng lẫy họ vừa
rời khỏi. Căn phòng này trông thật đơn giản và khắc khổ. Những vách
tường chỉ sơn một màu xanh nhạt. Những thứ đồ gỗ duy nhất là một trường
kỷ nhỏ, hai cái ghế và một bàn giấy, trên mặt bàn không có gì khác ngoài
một điện thoại. Hắn ra dấu cho họ ngồi trên trường kỷ, trong lúc hắn chọn
chỗ ngồi sau bàn giấy. Pitt thích thú khi nhìn thấy bàn giấy và cái ghế của
hắn hơi được nâng cao lên, như thế Qin Shang sẽ nhìn xuống những khách
mời của hắn.

“Xin tha lỗi cho tôi vì tôi nói điều này”, Pitt nói ngay, “nhưng cái lư

hương băng đồng trong lối vào chính là thuộc về triều đại nhà Liêu, tôi tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.