THÁC LŨ - Trang 307

một đống giẻ rách, Váy và áo khoác của em hỏng bét”. Cô nhìn Pitt với ánh
mắt giận dỗi. Rồi cảm xúc cô dịu lại. “Nếu anh đã không cứu sống em trong
lần thứ nhì này chỉ cách nhau một tuần lễ, em sẽ bắt anh mua đền em đủ
một bộ áo váy và giày mới”.

Anh quay sang và mỉm cười với cô, vừa lái chiếc Duesenberg xuống

Đại lộ Độc lập qua cầu Memorial, về hướng phi trường Quốc gia
Washington về nhà chứa máy bay của anh, “Nói gì với em nhỉ. Nếu em là
một cô gái tốt, anh sẽ đưa em tới chỗ anh, sấy khô quần áo và làm em ấm
lại với một tách cà phê".

Cặp mắt màu xám của cô dịu dàng và không chớp. Cô đặt một bàn tay

lên cánh tay anh và thầm thì. “Còn nếu em là một cô gái hư đốn ?”

Pitt phì cười, một phần vì nhẹ nhõm do vừa thoát khỏi một cái bẫy

chết người khác, một phần vì nhìn thấy vẻ bề ngoài nhếch nhác và một phần
nữa vì cô đang tìm cách che giấu một cách vô ích những phần thân thể của
cô lộ ra qua lớp vải ướt đẫm. “Hãy duy trì cách nói năng như thế và anh sẽ
giấu bớt món cà phê”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.