THÁC LŨ - Trang 389

Tên gác nhìn con chó, vẻ dè chừng. “Nó có đớp ẩu không ?”
“Chỉ đớp nếu chú thò tay vào miệng nó hoặc giẫm lên chân nó.
Vô tình bị cuốn vào mạng lưới nhện, tên gác bước vòng qua Romberg

và đi vào cabin chính của chiếc xuồng. Đây là hành động cuối cùng hắn nhớ
được cho tới khi hắn tỉnh lại bốn giờ sau đó. Giordino nện một cú sau gáy
hắn. Không phải một cú chém bằng mép bàn tay trong môn võ Judo, nhưng
một nắm tay khổng lồ phóng ra như một cái dùi cui đã ném tên gác ngã
phịch xuống sàn.

Mười phút sau, Giordino, trong bộ đồng phục của tên gác - ống quần

và tay áo quá dài, dư đến vài phân, nhưng áo sơ mi căng cứng chỗ hàng nút
áo lúc ngực và vai anh kéo căng những chỗ may nối - bước ra mái hiên
chiếc xuồng. Với cái nón lưỡi trai của tên gác kéo xuống đến tận cặp kính
râm to tướng, Giordino ung dung đi về phía cánh cổng, đóng nó lại sau lưng
anh và giả vờ khóa trái nó. Rồi anh đi vào cái lán của tên gác, ngồi xuống
trước cái ti-vi trong lúc đôi mắt lang thang khắp mọi xó xỉnh chung quanh
nhà máy đường, ghi nhớ những chỗ có đặt camera quan sát.

Pitt lặn xuống đáy trước khi bơi lên dưới đáy bằng phẳng của chiếc xà

lan. Anh ngạc nhiên khi chạm trán đáy phụ lưu chỉ cách chín mét cạnh cầu
tàu - sâu hơn nhiều đối với nhu cầu giao thông của xà lan. Chiều sâu ở đây
có lẽ đã được nạo vét để tiếp nhận những chiếc tàu có thân sâu.

Như có một đám mây che khuất mặt trời vừa trôi ngang qua. Bóng

của chiếc xà lan che khuất năm mươi phần trăm ánh sáng từ trên mặt nước
hắt xuống. Nước có một màu xanh lục mờ đục và đầy rong rêu. Anh bơi
nhanh, và vừa qua khỏi bên dưới chiếc xà lan thì một bóng đen lờ mờ hiện
ra chận ngang đường đi của anh.

Treo lơ lửng từ lườn xà lan là một cái ống hình trụ đồ sộ với hai đầu

thu hẹp dần. Pitt nhanh chóng nhận ra nó là vật gì và tim anh bắt đầu đập
nhanh hơn vì khích động. Kích cỡ và hình dáng bình thường tương tự như
thân một chiếc tàu ngầm kiểu cũ. Anh bơi dọc bên trên chiếc tàu ngầm.
Không có cửa nhìn ra ngoài, và có thể thấy nó được gắn vào chiếc xà lan
bởi một hệ thống đường ray. Pitt chợt xác định những đường ray được dùng
để di chuyển những thùng công-te-nơ được tàu biển thả xuống chiếc xà lan
rồi thu hồi lại.

Anh đánh giá chiếc tàu ngầm có chiều dài khoảng hai mươi bảy mét,

đường kính năm mét và cao khoảng ba mét. Không có cách nào để quan sát
bên trong, nhưng Pitt cũng nhanh chóng nhận ra nó có thể chứa từ hai trăm
đến bốn trăm người, tùy thuộc mức độ chèn ép lúc họ bị nhốt trong đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.