THÁC LŨ - Trang 388

“Tôi không thể làm gì khác”, Giordino ủn ỉn. “Động cơ của tôi bị trục

trặc. Tôi chỉ cần hai mươi phút và tôi sẽ làm nó chạy lại”.

Tên gác không hài lòng. Hắn bắt đầu tháo dây neo. “ông phải đi chỗ

khác”.

Giordino bước thẳng tới và chộp cổ tay tên gác trong cái gọng kềm

bằng sắt. “Qin Shang sẽ không vui đâu khi tôi báo cáo thái độ thù nghịch
của chú dành cho một trong những thanh tra của ông ấy”.

Tên gác nhìn Giordino với ánh mắt sợ hãi. “Qin Shang à ? Gã Qin

Shang ma quỉ nào thế ? Tập đoàn Vận tải Buttoifield thuê tôi.

Bây giờ đến lượt Giordino tỏ ra thắc mắc. Anh thờ ơ đưa mắt nhìn

qua mép cầu tàu về phía mặt nước nơi anh thấy những bong bóng nước của
Pitt lần cuối và tự hỏi liệu họ có nhầm lẫn trầm trọng không. “Họ thuê chú
làm việc gì ? Đuổi lũ quạ khỏi cánh đồng lúa à ?”

“Không", tên gác trả lời với thái độ đề phòng, không thể rút tay khỏi

gọng kềm của Giordino, nghĩ hắn đang chạm trán một gã điên và muốn rút
khẩu súng lục từ cái bao da dưới nách ra. “Butterfield dùng những tòa nhà
cũ này để chứa những đồ gia dụng và những thiết bị từ các văn phòng của
họ khắp nơi trong nước. Công việc của tôi và những người gác làm việc
trong những ca trực khác là giữ không cho những kẻ phá hoại xâm nhập
khu bất động sản”.

Giordino thả lỏng cánh tay tên gác. Anh thừa khôn ngoan và đủ hoài

nghi để không rơi vào sự dối trá của tên gác. Hầu như anh đã xóa hết mọi
dấu vết ngay từ lúc mới bắt đầu cuộc đối thoại. Nhưng lúc này anh hiểu với
lời buộc tội vững vàng, là còn có nhiều thứ khác tại nhà máy đường bỏ
hoang này ở Bartholomeaux cần được khám phá.

“Nói cho tôi biết đi, ông bạn. Liệu một chai uýt-ky Jack Daniel nhãn

đen có đáng để chú đồng ý cho tôi ở lại đây một lúc để sửa chữa động cơ
của tôi không ?”

“Tôi không nghĩ thế", tên gác nói, giọng cáu kỉnh, vẫn xoa bóp cổ tay.
Giordino trở lại giọng nói cố hữu của mình. “Xem đi, tôi đang bị trói

tay. Nếu tôi bị trôi giạt giữa dòng sông trong lúc đang sửa chữa động cơ.
Tôi có thể bị một chiếc tàu kéo xẻ làm đôi đấy”.

“Tôi không quan tâm”. “Hai chai Jack Daniel được chứ ?”
Một tia sáng tinh quái lóe lên trong cặp mắt tên gác. “Bốn chai”.
Giordino chìa bàn tay ra, “Xong ngay”. Rồi anh bước qua cánh cửa

dẫn từ mái hiên vào trong xuồng. “Chú lên xuồng đi, tôi sẽ đặt cả bốn chai
rượu vào một cái túi và đưa cho chú”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.