THÁC LŨ - Trang 500

khỏi bị chết lạnh. Nó đã tàn tạ lắm rồi, vì vậy chúng tôi tháo đỡ nó và xây
ngôi nhà ông đã thấy. Chúng tôi đã hình dung mình được ban tặng một cơ
hội thứ hai trong đời, và sẽ là một ý tưởng tốt khi sống nốt quãng đời còn
lại của chúng tôi tại đúng nơi chúng tôi đã được tái sinh”.

“Vì sao ông không tự mình tìm kiếm chiếc tàu chìm và trục vớt

những cổ vật ?”

Ông Gallagher cười lớn và chậm rãi lắc đầu. “Để làm gì chứ ? Những

người Cộng sản vẫn cai trị Trung Quốc. Họ sẽ tuyên bố những thứ đó thuộc
về họ. Tốt nhất cứ để mọi thứ bị mất đi vào quên lãng”.

Ông có thể giữ bí mật và trở nên một người rất giàu có mà”.
“Những người Cộng sản không phải là những con kên kên duy nhất

kéo tới vùng này đâu. Phút giây tôi bắt đầu kéo những cổ vật đó lên, giới
quan chức bàn giấy từ những bang Wisconsin, Michigan và chính phủ liên
bang sẽ mò đến và phủ chụp tôi. Tôi lại phải mất thêm thì giờ trong tòa án
hơn việc trục vớt những cổ vật và trả chi phí kiện cho các luật sư e ra còn
tốn kém hơn những gì tôi được hưởng ấy chứ".

“Có thể ông nghĩ đúng”, Pitt nói.
“Tôi cá là tôi đúng”, ông Gallagher khịt mũi. “Tôi cũng đã từng săn

lùng một ít của cải lúc còn trẻ. Và chuyện đó chưa bao giờ cho tôi thứ gì.
Họ không buông tha, ngoài ra tôi còn phải tranh đấu với chính phủ, rồi
những kẻ săn lùng kho báu khác xuất hiện như một đàn châu chấu để giành
giật. Không, thưa ông Pitt, gia đình mới là sự giàu có của tôi. Tôi muốn xa
lánh mọi người. Kho tàng không nằm ở đâu khác, nó ở ngay tại nhà mình.
Tôi luôn nghĩ sẽ có ai đó trục vớt nó vì lợi ích của dân chúng. Trong khi đó,
tôi hoàn toàn hài lòng mà không cần nó”.

“Chẳng có mấy người suy nghĩ như ông đâu, thưa ông Gallagher. Tôi

ngưỡng mộ cách sống của ông”.

Ông Ian thu dọn những thứ dùng để câu cá, và bà Katie khẩn khoản

mời Dirk và Julia ở lại dùng bữa tối. Họ cùng sẵn lòng mời hai người ở lại
qua đêm, nhưng Pitt muốn trở lại Manitowoc, tìm một chỗ dùng làm tổng
hành dinh cho dự án tìm kiếm và trục vớt, và gọi cho Đô đốc Sandecker để
thông báo tin tức. Suốt bữa ăn hai người phụ nữ trò chuyện rất vui vẻ bằng
tiếng Quan thoại Trung Hoa trong lúc những người đàn ông hào hứng với
những câu chuyện về biển cả.

“Thuyền trưởng Hunt là một người tốt chứ ?”
“Chưa có một người đàn ông nào từng đặt chân lên tàu tốt hơn”, ông

Gallagher buồn bã nhìn qua cửa sổ về phía hồ nước. “Ông ấy vẫn còn nằm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.