THẠCH HẦU - Trang 120

Lý mất đúng mười phút để tìm thứ cần tìm. Gã để ý thấy những dấu

hiệu nhận biết, một tay vệ sĩ, thằng oắt con cầm điện thoại di động, vừa hút
thuốc vừa quan sát khách bộ hành trong lúc ngồi ườn ra trước cửa một căn
hộ dưới tầng hầm. Cửa sổ của căn hộ này được sơn đen kịt. Nó chính là
một sòng bài hoạt động 24/24.

Gã đi đến và hỏi bằng tiếng Anh, “Họ chơi gì ở đây? Tài sửu? Xì phé?

Hay là Tiến lên?”

Thằng oắt nhìn quần áo Lý và lờ tịt gã.
“Tao muốn chơi,” Lý nói.
“Cút,” thằng lỏi quát.

“Tao có tiền,” Lý giận dữ quát lại. “Để tao vào!”
“Thằng Phúc Kiến kia. Tao nghe ra giọng mày rồi. Mày không được

mời chào ở đây. Cút xéo không thì ăn đập.”

Lý cáu điên, “Đô la của tao khác đéo gì đô la Quảng Đông. Ông chủ

của mày muốn mày đuổi khách đi hả?”

“Cút khỏi đây, thằng lỏi. Tao không nói lại đâu đấy.”
Trong lúc nó kéo vạt áo khoác đắt tiền ra, gã thấy báng súng tự động

lộ rõ.

Tuyệt thật! Đây chính là thứ Lý đã hi vọng tìm được.

Vờ tỏ ra sợ hãi, gã bắt đầu quay đi nhưng bất ngờ ngoặt lại với một

cánh tay giơ ra. Gã đấm trúng ngực thằng nhỏ, làm nó ngạt thở. Thằng bé
lật đật lùi lại và Lý dùng lòng bàn tay đấm vào mũi nó. Nó la lên rồi ngã
lăn ra vỉa hè. Vệ sĩ đã bị hạ, điên cuồng hít thở lấy không khí, máu chảy
ồng ộc ra khỏi mũi trong lúc Lý nhắm một cú đá vào mạng sườn nó.

Chiếm lấy khẩu súng, một băng đạn sơ cua và thuốc lá của thằng nhãi,

Lý nhìn khắp con phố. Hai người phụ nữ trẻ đang đi bộ tay trong tay, giả vờ
là họ không trông thấy gì. Ngoài ra trên phố không còn ai. Gã cúi xuống
chỗ thằng lỏi khổ sở một lần nữa lột luôn cả đồng hồ của nó cùng ba trăm
đô la tiền mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.