THẠCH HẦU - Trang 130

Bước chân dừng lại và Lý nghe tiếng một người khác hỏi, “Này,

Lincoln, anh có muốn một người ở lại không?”

Một giọng nói khác cất lên, tỏ rõ khó chịu. “Ở lại? Sao tôi lại muốn có

người ở lại? Tôi muốn làm cho xong việc kìa. Và tôi không muốn bị cắt
ngang!”

“Tôi chỉ nói là có thể sẽ tốt hơn nếu có ai mang vũ khí ở lại đây. Quỷ

đã biến mất tăm tích. Cả trợ thủ của hắn nữa. Chính anh thường nói phải
cẩn thận sau lưng còn gì.”

“Nhưng làm sao hắn tìm được tôi? Làm thế nào hắn biết được tôi ở

đâu trên trái đất này cơ chứ? Tôi không cần ai làm vú em. Tôi cần anh kiếm
cho tôi cái thông tin chết tiệt ấy.”

“Được rồi, được rồi.”

Từ trên gác tiếng người đi lại, một cánh cửa mở ra và đóng lại. Rồi im

lặng. Sonny Lý lắng nghe một lát. Gã đẩy cửa mở toang và nhìn ra. Trước
mặt gã là một hành lang dài dẫn ra cửa trước, nơi mấy người đàn ông vừa
mới đi ra, nhiều khả năng bọn họ chính là các cảnh sát Liên bang khác.

Bên phải Lý là một lối vào nơi giống với phòng khách. Đi sát ván

ghép chân tường để ngăn tiếng bước chân, Lý di chuyển qua hành lang này.
Gã dừng lại bên ngoài phòng khác rồi nhìn vào thật nhanh. Một cảnh tượng
kì lạ: căn phòng chất đầy thiết bị khoa học, máy tính, bàn, bảng và sách đủ
mọi thể loại. Toàn là những thứ mà người ta không hề trông đợi tìm thấy
trong một tòa nhà cổ kính xinh đẹp thế này.

Nhưng điều còn gây tò mò hơn nữa là người đàn ông tóc đen đang

ngồi trên một chiếc xe lăn phức tạp màu đỏ ở giữa phòng, đầu cúi xuống
nhìn vào một màn hình máy tính, dường như đang nói chuyện với chính
mình. Rồi Lý nhận ra, không, anh ta đang nói vào một cái mic ở gần miệng.
Chiếc micro hẳn là đang gửi các tín hiệu vào máy tính, để nói cho nó biết
phải làm gì. Màn hình đáp lại các mệnh lệnh của anh ta.

Vậy ra, sinh vật này chính là Lincoln Rhyme sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.