THẠCH HẦU - Trang 132

CHƯƠNG

MƯỜI BA

Tiến lên một mét. Một mét nữa. Sonny Lý là người nhỏ con và gã di

chuyển rất khẽ.

Gã lẳng lặng áp sát lưng xe lăn, nhìn lên mặt bàn để tìm bằng chứng

hay thông tin gì về Quỷ. Gã sẽ...

Lý không hề biết bọn họ từ đâu nhảy ra.
Một trong số họ, cao to hơn Lý rất nhiều, có nước da đen như than và

đang mặc vest kèm áo sơ mi màu vàng chóe. Anh ta đã trốn cạnh bức tường
bên trong phòng. Bằng một cử động uyển chuyển anh ta gạt khẩu súng khỏi
tay Lý và gí khẩu súng lục vào thái dương gã.

Người còn lại, lùn và mập hơn, đẩy Lý nằm sấp mặt và tì gối lên lưng

gã, đẩy hết không khí ra khỏi phổi gã làm một cơn đau nhói truyền khắp
bụng và mạng sườn gã. Còng tay đã bập vào nhanh như một con lươn.

“Tiếng Anh không?” Người đàn ông da đen hỏi.
Lý bị sốc đến nỗi không trả lời nổi.
“Tao hỏi một lần nữa, đồ khốn. Mày có nói tiếng Anh không?”

Một người Trung Quốc nãy giờ vẫn đang trốn trong phòng bước tới.

Anh ta mặt bộ vest lịch lãm màu tối và đeo phù hiệu trên cổ qua một sợi
dây chuyền. Anh ta hỏi câu y hệt bằng tiếng Trung Quốc. Đó là phương
ngữ Quảng Đông nhưng Lý vẫn hiểu được.

“Có,” Lý nói hụt cả hơi. “Tôi nói tiếng Anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.