THẠCH HẦU - Trang 251

trước. Lớp kính biến mất và chiếc xe lao vào một hàng những phương tiện
khác đang đỗ với một tiếng rầm lớn.

“Kwan Ang,” một giọng tăng âm khác gào lên qua loa cầm tay hoặc

loa trên xe, lần này là người khác. “FBI đây. Hạ...”

Hắn làm tay đặc vụ câm miệng bằng cách bắn hai phát súng khác về

phía đó và trèo vào chiếc Blazer. Người Duy Ngô Nhĩ trèo vào sau.
“Kashgari! Nó còn ở trong nhà,” Yusuf kêu lên và gật đầu về phía căn hộ,
nơi tên Turk thứ ba vẫn đang chờ.

“Nó đã chết hoặc bị bắt rồi,” Quỷ quát. “Hiểu chưa? Chúng ta không

chờ.”

Yusuf gật đầu. Nhưng ngay khi Quỷ xoay chìa khóa trong ổ và khởi

động, hắn để ý thấy một cảnh sát bước ra khỏi một hàng xe, ra hiệu cho
người đi đường quay lui và tìm chỗ trú. Anh ta giơ khẩu súng lên và nhắm
về phía xe hắn.

“Nằm xuống!” Quỷ kêu đúng lúc viên cảnh sát bắn liên tục. Ba gã đàn

ông cùng thụp xuống, tưởng lớp kính chắn gió sẽ vỡ tan.

Nhưng thay vào đó họ nghe thấy nhiều tiếng oang oang khi đạn xuyên

thủng lớp vỏ trước xe. Tám hay chín viên. Cuối cùng là một tiếng đoàng
lớn khi cánh quạt bị bắn chệch ra khỏi khung và lao vào các phần khác
trong động cơ. Nó gây ra tiếng rít chói tai, khói bốc lên mù mịt từ bộ tản
nhiệt. Cuối cùng động cơ tắt ngúm.

“Ra ngoài!” Quỷ ra lệnh, nhảy ra và bắn vài phát về phía cảnh sát để

bắt anh ta phải tìm chỗ nấp đằng sau một dãy ô tô khác.

Ba tên thụp người xuống trên vỉa hè. Trong một phút trận chiến tạm

ngừng. Cảnh sát và các đặc vụ đã ngừng bắn, có lẽ là chờ đội hỗ trợ, thêm
nhiều chiếc xe cấp cứu, còi hụ báo động đang lao vào phố Canal ngay lúc
này.

“Bỏ vũ khí và đứng lên,” lại là giọng nói qua loa. “Kwan, bỏ vũ khí

xuống!”

“Chúng ta đầu hàng không?” Hajip hỏi, mắt mở lớn vì sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.