THẠCH HẦU - Trang 264

Sachs nhìn vào trong ngõ, nơi một nhân viên khác cùng hai cảnh sát

mặc thường phục đang đứng trên thi thể kẻ tấn công. “Tôi còn phải khám
nghiệm thi thể,” cô nhắc nhở họ. “Tôi không muốn nó bị đụng chạm nhiều
hơn mức cần thiết.”

“Chắc chắn rồi, thưa cô,” họ trả lời.

Gần đó, Sonny Lý đang vỗ vào túi quần túi áo của mình và cuối cùng

cũng lôi ra được gói thuốc lá. Nếu anh ta không tìm được cô sẽ chẳng ngạc
nhiên nếu thấy anh ta lục lọi túi của gã đàn ông đã chết.

Sau khi đã mặc bộ Tyvek vào để khám nghiệm hiện trường, Amelia

Sachs ngước lên và trông thấy Lý đang đi về phía cô.

Cô cười lớn khi nhìn thấy nụ cười tươi rói trên mặt anh chàng nhỏ thó.

“Làm cách nào?” Cô hỏi.

“Cách nào gì cơ?”

“Làm thế quái nào anh tìm ra nhà Vũ đang ở đây?”
“Tôi cũng định hỏi cô thế đấy.”
“Anh kể trước.” Cô cảm thấy anh chàng đang sẵn sàng khoe khoang,

và cô vui vẻ để anh làm vậy.

“Được rồi.” Anh hút nốt điếu thuốc và châm một điếu khác. “Cách tôi

làm việc ở Trung Quốc. Tôi đi tới nhiều nơi, nói chuyện với nhiều người.
Tối nay tôi tới chỗ mấy ổ cờ bạc, tới được ba nơi. Mất ít tiền, thắng được ít,
uống rượu. Và nói nói nói. Cuối cùng tôi gặp được một gã ở bàn xì phé, thợ
mộc. Người Phúc Châu. Hắn ta kể với tôi có người mới vào đây khi nãy,
không ai quen. Phàn nàn với mọi người về đàn bà, về chuyện anh ta phải
làm gì cho cả nhà vì vợ bị ốm và gãy tay. Khoác lác về số tiền anh ta sẽ
kiếm được. Rồi anh ta nói mình đã ở trên tàu Dragon lúc sáng nay và đã
cứu tất cả mọi người khi nó bị chìm. Hẳn phải là Vũ. Can tỳ bất hòa, tôi
bảo mà. Anh ta nói mình sống gần đó. Tôi hỏi quanh và phát hiện ra tòa
nhà này. Rất nhiều xà thủ đón những kẻ mới sang ở đây. Tôi tới và nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.