THẠCH HẦU - Trang 265

ngó xung quanh, hỏi han, xem có ai biết gì không và tìm được một gia
đình, rất giống nhà họ Vũ, vừa chuyển vào hôm nay. Tôi xem xét tòa nhà,
nhìn qua cửa sổ đằng sau và thấy một gã có súng. Này, cô có nhìn qua cửa
sổ trước không đấy, Hongse?”

“Không, tôi đã không nhìn.”

“Có lẽ cô nên làm thế. Quy tắc tốt đấy. Lúc nào cũng phải nhìn từ cửa

sổ hậu trước.”

“Đáng lẽ phải thế, Sonny.” Cô gật đầu về phía kẻ bị bắn chết.
“Quá tệ vì hắn không còn sống,” Lý lầm lì nói. “Đáng lẽ đã có ích.”

“Anh không thực sự tra tấn người ta để bắt họ khai đúng không?” Cô

hỏi.

Nhưng viên cảnh sát Trung Quốc chỉ cười bí ẩn. Anh ta hỏi. “Hongse,

làm thế nào cô tìm được họ Vũ?”

Sachs giải thích cho Lý cách họ tìm được nhà Vũ qua vết thương của

vợ anh ta.

Lý gật đầu, bị ấn tượng vì tài suy luận của Rhyme. “Nhưng chuyện gì

đã xảy ra với Quỷ?”

Sachs lại giải thích về phát súng bắn sớm và vụ trốn thoát của Quỷ.
“Coe à?”

“Đúng vậy,” cô đồng tình.
“Khốn nạn... Tôi không thích gã đó, tôi bảo mà. Khi gã sang Trung

Quốc để họp ở Phúc Châu là chúng tôi đã không tin gã lắm rồi. Đi vào
phòng và chẳng kiêng nể gì ai, phớt lờ tất. Nói chuyện cứ như chúng tôi là
trẻ con, muốn tự mình làm vụ của Quỷ. Nói xấu dân nhập cư nữa. Mỗi lần
chúng tôi cần tới là lại biến mất.” Lý nhìn sang chỗ bộ quần áo Tyvek. Anh
cau mày. “Sao cô lại mặc bộ kia, Hongse?”

“Để không làm nhiễu loạn vật chứng.”

“Màu tồi quá. Không nên mặc màu trắng. Màu của cái chết ở nước tôi,

màu của đám tang, tôi nói đấy. Ném nó đi. Cô lấy bộ màu đỏ ấy. Đỏ là màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.