THẠCH HẦU - Trang 262

Kẻ tấn công cùng cô bé đang sợ chết khiếp vì khẩu súng vẫn gí vào cổ

mình cùng tiến tới và bước ra ngoài.

“Mày,” hắn quát Sachs bằng thứ tiếng Anh thô thiển, “nằm xuống. Cả

hai nằm xuống.”

“Không,” Sachs nói, “chúng tôi không nằm. Tôi đang bảo anh phải bỏ

súng xuống. Anh không thể thoát được. Có hàng trăm cảnh sát. Anh có
hiểu không?” Trong lúc nói cô điều chỉnh mục tiêu của mình, cổ gã, nhờ
ánh sáng tốt hơn đôi chút ở chỗ này. Nhưng đích ngắm rất hẹp. Và thái
dương của cô bé chỉ cách mé phải của đích ngắm có một phân. Người gã
gầy nhom và Sachs không có chỗ nào để ngắm vào.

Gã đàn ông liếc lại sau lưng, nhìn vào con ngõ tối.
“Hắn định bắn để bỏ chạy,” Đặng nói bằng giọng run lập cập.

“Nghe này,” Sachs bình tĩnh nói. “Chúng tôi sẽ không hại anh. Chúng

tôi...”

“Không!” Gã đàn ông gí khẩu súng mạnh hơn nữa vào cổ cô gái. Cô

bé thét lên.

Đặng thò tay lấy súng bên hông.

“Eddie, đừng!” Sachs hét lên.
“Bu!” Kẻ tấn công kêu và chĩa khẩu súng ra phía trước, bắn vào ngực

Đặng. Viên thanh tra hự lên một tiếng vì lực va chạm rồi ngã ra sau, lao vào
người Sachs khiến cô cũng ngã ra đất. Đặng lăn người nằm úp xuống và
nôn ọe, hay là sặc máu; cô không nói chắc được. Bị choáng vì cú ngã,
Sachs phải vật lộn mới bò lên được. Gã cầm súng chĩa vào cô trước khi cô
kịp rút vũ khí.

Nhưng gã do dự. Có gì đó sau lưng làm gã phân tâm. Tên hung thủ

nhìn lại. Trong bóng tối của con ngõ, Sachs có thể lò mờ nhận ra một người
đàn ông đang lao đến, một hình hài bé nhỏ đang cầm trong tay thứ gì đó.

Hung thủ thả cô gái và xoay phắt lại, giơ súng lên nhưng trước khi gã

kịp bắn thì dáng người đang chạy kia đã đập xuống một bên đầu gã bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.