THẠCH HẦU - Trang 273

phát ra. Nụ cười nhẹ nhõm của anh nhạt đi, như lớp mây đen tỏa ra từ một
cây mực trong khay mài, nỗi ân hận sâu sắc chiếm lấy tâm trí anh, khi anh
nhận thấy những quyết định của mình đã gây ra điều gì cho những người
thân yêu. Trương nghe nói rằng, ở Mỹ việc phạm tội sẽ hành hạ tinh thần
con người ta; thế nhưng ở Trung Quốc, chính nỗi hổ thẹn khi làm gia đình
và bạn bè anh thất vọng mới là sự đau khổ tột bậc. Và đó chính là cảm giác
của anh lúc này: hổ thẹn cùng cực.

Vậy ra đây chính là cuộc đời mà ta đã mang đến cho cha và gia đình

ta: sợ hãi và bóng tối. Không có gì ngoài sợ hãi và bóng tối...

Cơn điên này không thể kéo dài...
Có lẽ là không, Trương nghĩ. Nhưng điều đó không có nghĩa là nó sẽ

bớt chết chóc chút nào khi vẫn còn tồn tại.

Ngồi trên một chiếc ghế băng ở Battery Park City, Quỷ theo dõi những

ánh đèn tàu thủy trên sông Hudson, yên bình hơn nhiều dù không đẹp mắt
bằng khu cảng ở Hong Kong. Mưa đã tạnh nhưng gió vẫn còn vần vũ, đẩy
những vạt mây tím trôi vội vã trên đầu, mặt dưới của chúng được những
ánh đèn đô thị sáng rực soi tỏ.

Làm sao cảnh sát tìm được nhà họ Vũ? Quỷ thắc mắc.

Hắn cân nhắc câu hỏi nhưng không tìm được câu trả lời nào.
Có thể là qua gã môi giới mà chúng đã giết hoặc qua Mã. Các điều tra

viên đã không tin rằng tụi Ý ra tay với gã hội trưởng, bất chấp tin nhắn hắn
để lại bằng máu của họ Mã. Bản tin thời sự thông báo rằng một người Duy
Ngô Nhĩ chúng bỏ lại đã bị chết và điều đó có nghĩa là hắn sắp phải bồi
thường một khoản to cho lãnh đạo của tộc người đó.

Làm cách nào mà họ tìm được gia đình kia?

Có khi là ma thuật...
Không, chẳng có phép thuật gì cả. Hắn đã lại có thêm một bằng chứng

nữa là đối thủ của hắn cùng những kẻ giúp đỡ anh ta đều kiên gan và tài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.