THẠCH HẦU - Trang 275

Đói, rồi sẽ được no
Thất bại đó, rồi sẽ có thành công.

Lúc 9 giờ rưỡi tối, Fred Dellray đứng dậy duỗi người rồi dọn bốn cốc

cà phê đã cạn khỏi bàn làm việc của mình ở văn phòng FBI Manhattan.
Anh nhồi chúng xuống thùng rác đã đầy phè của mình.

Đã đến giờ về.
Anh lật giở bản báo cáo về vụ đấu súng trên phố Canal. Nó đã gần

hoàn tất nhưng anh biết mai mình phải sửa lại. Dellray thích viết lách và
viết khá tốt (anh đã dùng một bút danh để đăng bài trên nhiều tạp chí lịch
sử và triết học khác nhau về vô số đề tài suốt nhiều năm qua) nhưng bản
báo cáo đặc biệt này sẽ cần được căn chỉnh thật nghiêm túc.

Gò lưng bên bàn làm việc, anh đọc từng trang, chốc chốc lại đưa vào

vài thay đổi trong khi vẫn không ngừng tự hỏi vì lí do gì mà mình lại tham
gia vào vụ GHOSTKILL này.

Frederick Dellray có bằng hình sự học, tâm lý học và triết học, vốn là

loại cảnh sát dùng đầu óc. Anh thiên về công tác mật cũng như Rhyme
thiên về tội phạm học vậy. Được biết đến với biệt danh Tắc kè, anh có thể
đóng giả bất kì ai, đến từ bất kì nền văn hóa nào, dĩ nhiên là với điều kiện
vai diễn ấy không đối lập với thể hình hơn một mét tám mươi và nước da
đen như một người dân Ethiopia, kể cả thế thì đặc vụ vẫn còn đầy đất diễn.
Có lẽ tội ác là khía cạnh duy nhất trong xã hội nơi con người ta chỉ được
đánh giá bằng kĩ năng chứ không phải chủng tộc.

Tài năng và niềm đam mê phụng sự ngành hành pháp cả đời của anh

hóa ra lại thành điểm yếu. Anh quá giỏi. Ngoài việc hoạt động ngầm cho cơ
quan của chính mình là FBI, anh còn thường bị các nơi khác mượn mõ: Cơ
quan chống Ma túy, Cồn, Rượu và Vũ khí, các sở cảnh sát ở New York,
L.A., Washington D.C. Tất nhiên lũ người xấu cũng có máy tính, điện thoại
di động và email, nên dần dần tên tuổi của Dellray đã lan ra trong thế giới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.