THẠCH HẦU - Trang 288

Sellitto gọi vào, “Vừa mới nói chuyện với một phó giám đốc cấp cao

của Arnold Textile. Dù bị dựng dậy giữa đêm nhưng ông ta khá hợp tác, rất
biết điều. Cái thảm đó chỉ để bán buôn, dành cho các nhà phát triển bất
động sản và nhà thầu, và nó là dòng bán chạy nhất của họ. Ông ta đã cho
tôi danh sách mười hai nhà phát triển địa ốc lớn ở khu vực đó. Những
người này đã mua trực tiếp từ nhà sản xuất và còn có hai mươi sáu nhà
phân phối chào bán cho bên lắp đặt và các nhà thầu phụ.”

“Quỷ thật,” Rhyme nói. Muốn tìm được địa chỉ các tòa nhà có lắp loại

thảm Lustre-Rite này chắc phải cần đến thẩm vấn trên diện rộng. Anh nói,
“Cử ai đó làm việc này đi.”

Sellitto nói, “Tôi sẽ bảo họ bắt đầu đánh thức người ta dậy. Chết tiệt,

tôi chả đang thức đây; tội gì không đánh thức nốt phần còn lại của thế giới
luôn chứ?” Anh gọi điện tới Trụ sở để sắp xếp thêm vài thám tử hỗ trợ rồi
gửi bản fax danh sách cần gọi cho họ.

Đúng lúc đường dây điện thoại riêng của Rhyme đổ chuông, anh nghe

máy.

“Lincoln à?” Giọng một người phụ nữ vang lên qua loa. Anh sợ run

người khi nghe thấy tiếng người gọi đến. “Bác sĩ Weaver đây.” Đó là bác sĩ
thần kinh của Rhyme, bà sẽ là người thực hiện cuộc phẫu thuật vào tuần
sau.

“Tôi biết là đã muộn. Tôi có cắt ngang cái gì không? Anh bận

không?”

“Không hề,” Rhyme nói và lờ đi cái liếc mắt khoa trương của Thom

về phía tấm bảng trắng. Nó là bằng chứng xác thực chuyện lúc này anh
đang bận bịu.

“Tôi đã có thông tin chi tiết của cuộc phẫu thuật đây. Bệnh viện

Manhattan. Thứ Sáu tuần tới lúc 10 giờ sáng. Phòng tiền phẫu thuật thần
kinh. Tầng ba.”

“Tuyệt vời,” anh đáp.
Thom ghi lại thông tin ấy và Rhyme chào tạm biệt bà bác sĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.