THẠCH HẦU - Trang 310

cho con người là tuân mệnh bề trên, làm theo lệnh, khúm núm với người
giỏi hơn, giữ im lặng. Nhưng Lão Tử lại nói ngược lại. Cách tốt nhất là mỗi
người sống theo ý của mình. Tìm sự hài hoà và tự nhiên. Tiếng Anh của
đạo Lão là Cách sống. Ông ta đã viết điều gì đó tương tự điều tôi nói. Tất
cả là ở anh, Loaban ạ.”

“Ở tôi ư?” Rhyme hỏi, tự nói với mình rằng mối quan tâm của anh đối

với những gì con người này đang nói chỉ là do ảnh hưởng của thứ rượu hảo
hạng trong cơ thể anh lúc này.

Lý nheo mắt trong lúc dịch lại, “Trong Đạo Lão, Lão Tử nói, “Không

cần phải ra khỏi nhà mới học được sàng khôn. Không cần phải nhìn hé qua
cửa sổ. Thay vào đó, hãy sống trong trung tâm bản thể của mình. Cách làm
điều đó là tồn tại.”

“Người Trung Quốc nào cũng giỏi nói về mọi chuyện như thế à?”

Rhyme gắt.

Đúng là chúng tôi nói rất nhiều. Anh nên bảo Thom chép nó xuống và

căng trên tường, bên cạnh bàn thờ của Quan Đế ấy.

Người đàn ông im lặng một lát. Không cần phải ra khỏi nhà mới học

được sàng khôn. Không cần ngó qua cửa sổ...

Cuối cùng cuộc chuyện trò tiếp tục và Lý nói thao thao về cuộc sống ở

Trung Quốc.

Rhyme hỏi. “Nhà anh thế nào?”

“Một căn hộ. Cả nhà cũng chỉ rộng bằng phòng này thôi.
“Ở đâu?”
“Quê tôi, Lục Quốc Uyển. Có nghĩa là ‘Khu vườn sáu cây quý’.

Nhưng chúng đều bị đốn hạ cả rồi. Có lẽ đến năm mươi ngàn người. Ngoài
Phúc Châu. Rất nhiều người ở đó. Hơn một triệu, tôi nói đấy.”

“Tôi không biết khu đó.”
“Ở tỉnh Phúc Kiến, đông nam Trung Quốc. Đài Loan ở ngay bên kia

bờ biển. Rất nhiều núi non. Một con sông lớn là sông Dân chảy qua nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.