THẠCH HẦU - Trang 319

khiến Trương không bao giờ có thể xem thái cực quyền mà không nhớ lại.
Chính giây phút đó đã củng cố vững chắc suy nghĩ của anh và thay đổi cả
cuộc đời anh - cũng như cuộc đời của cha và toàn thể gia đình anh - mãi
mãi.

Anh nhìn sang vợ và bên cạnh cô là đứa bé gái. Con bé vẫn đang ôm

chặt chú mèo trắng bằng vải mà Mỹ Mỹ khâu cho nó. Anh nhìn họ một lát.
Bước vào phòng tắm, anh vặn vòi hoa sen sang mức to nhất. Anh cởi quần
áo và bước vào dưới dòng nước, gục đầu vào lớp gạch lát tường mà bằng
cách nào đó Mỹ Mỹ đã tìm được thời gian rảnh để cọ sạch đêm hôm trước.

Anh tắm rửa, tắt dòng nước nóng bỏng da và lau khô người bằng một

chiếc khăn tắm. Anh nghiêng đầu nghe những tiếng kim loại lanh canh
trong bếp.

Mỹ Mỹ vẫn còn ngủ còn hai đứa con trai thì chẳng biết gì chuyện nấu

nướng cả. Anh giật mình trèo ra khỏi giường và lôi khẩu súng từ dưới đệm
ra, thận trọng bước vào phòng chính của căn hộ. Anh phì cười. Cha anh chỉ
đang pha trà.

“Ba ba,” anh nói. “Để con đánh thức Mỹ Mỹ. Cô ấy có thể làm việc

đó.”

“Không không, cứ để nó ngủ,” ông già nói. “Lúc mẹ con mất ta đã học

pha trà. Ta cũng biết nấu cả cơm. Vài món rau. Dù không ngon lắm. Cha
con mình uống trà nhé.” Trương Kiệt Chi cầm cái ấm sắt lên, tay cầm của
nó được quấn giẻ, ông lấy hai cái cốc và tập tễnh đi vào phòng khách. Họ
ngồi xuống và ông rót trà.

Đêm qua, khi Trương về nhà, anh và cha đã lấy một tấm bản đồ ra và

xác định toà nhà của Quỷ. Trước sự ngạc nhiên của họ, nó không nằm trong
khu Phố Tàu mà ở xa hơn về phía tây, gần sông Hudson.

“Khi con đến căn hộ của Quỷ,” giờ cha anh đang hỏi, “làm sao con

vào được bên trong? Chẳng lẽ hắn không nhận ra con?”

Trương uống một ngụm trà. “Con không nghĩ hắn nhận ra, không. Hắn

chỉ vào hầm tàu một lần duy nhất. Trong đó lại tối nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.