THẠCH HẦU - Trang 320

“Làm sao con vào được.”
“Nếu có người gác cửa con sẽ bảo anh ta con đến có việc và báo tên là

Trần. Con đã luyện nói tiếng Anh cả đêm. Rồi con sẽ vào thang máy và đi
lên, rồi bước đến cửa nhà hắn, gõ cửa.”

“Nếu hắn có vệ sĩ?” Trương Kiệt Chi hỏi. “Chúng sẽ lục soát người

con.”

“Con sẽ giấu súng trong tất. Chúng sẽ không soát kĩ. Chúng không

nghĩ con có mang súng.” Trương cố mường tượng chuyện gì sẽ xảy ra. Anh
biết chúng cũng sẽ có súng. Kể cả nếu chúng bắn anh ngay khi trông thấy
khẩu súng anh vẫn có thể bắn một hai phát đạn vào Quỷ. Anh nhận ra cha
đang nhìn mình chăm chú và cụp mắt xuống. “Con sẽ quay lại,” anh nói
chắc chắn. “Con sẽ quay về để chăm sóc cha, Baba.”

“Con là đứa con ngoan. Ta không thể đòi hỏi điều gì hơn.”

“Con đã không mang lại vinh quang, những gì mà cha đáng được

hưởng.”

“Có chứ, con đã làm rồi,” ông già nói và rót thêm trà. “Ta đã đặt tên

con rất đúng.” Tên cúng cơm của Trương là Cảnh Tử, nghĩa là “đứa con
trai thông minh”.

Cả hai nâng cốc và Trương uống cạn.

Mỹ Mỹ đến bên cửa, liếc nhìn hai cốc trà. “Hai cha con đã ăn cơm

chưa ạ?” Cô hỏi, ngụ ý đơn giản là “chào buổi sáng.” Nó chẳng liên quan gì
đến chuyện ăn uống cả.

“Gọi William dậy đi,” Trương bảo Mỹ Mỹ. “Có vài chuyện anh muốn

nói với con.”

Nhưng cha anh đã vẫy tay ngăn cô lại. “Không.” Cô vâng lời.

“Sao không?” Trương hỏi.
“Nó sẽ muốn đi cùng con.”
“Con sẽ bảo nó không được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.