THẠCH HẦU - Trang 373

biểu đồ. “Nào, đây là ảnh chụp con tàu và nơi nó đang nằm lại.”

Sachs tập trung vào hình ảnh con tàu. Ransom kể với cô cầu tàu ở chỗ

nào và khoang cho người ở nằm đâu, cùng trên một sàn tàu nhưng cách
nhau cả đoạn hành lang dài về phía đuôi tàu.

“Giờ còn một điều nữa, cô cảnh sát, chỉ muốn cảnh báo cô,” anh nhắc

nhở nhẹ nhàng. “Chúng tôi hiểu là có khoảng mười lăm xác người bên
trong đó và đã có vài hoạt động của sinh vật biển với họ. Hình ảnh có thể
khá gớm ghiếc. Một vài thủy thủ của tôi đã phải rất khó khăn mới...”

Nhưng giọng anh lạc đi khi nhìn vào mắt cô.
Sachs nói, “Rất biết ơn anh đã cảnh báo, đội trưởng ạ. Nhưng tôi làm

nghề khám nghiệm hiện trường đấy.”

“Chắc chắn rồi, thưa cô, tôi hiểu. Được rồi, trang bị đồ nghề cho cô

nào.”

Thêm một cuộc đi bộ bên ngoài trời mưa gió nữa. Họ tới được chỗ

đuôi tàu. Trong một phòng kho nhỏ, mở cửa ra đuôi tàu, cô được giới thiệu
với hai sĩ quan khác, một người đàn ông và một phụ nữ, cả hai đều mặc bộ
đồ lặn vàng đen ướt sũng và đi ủng. Họ là các thợ lặn chính trên tàu và đều
là phó cho anh.

“Tôi nghe là cô đã có PADI?” Người đàn ông hỏi. “Lặn bao nhiêu lần

rồi?”

“Tôi đoán là hai mươi lăm lần gì đó.”
Điều này ít nhiều làm họ nhẹ lòng.
“Lần cuối là khi nào?”

“Vài năm trước rồi.”
Câu này thì có tác dụng ngược lại.
“Chúng tôi sẽ điểm lại toàn bộ các bước với cô lần nữa,” nam sĩ quan

nói, “coi như cô là người mới.”

“Tôi cũng hi vọng vậy.”
“Độ sâu nhất của cô là bao nhiêu?” Nữ thợ lặn hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.