THẠCH HẦU - Trang 505

tôi nghĩ chúng ta cần phải thực hiện nó.”

Rhyme cân nhắc chuyện này một lát. Rồi anh nói với Sachs. “Chúng

ta có thể gọi nó là Sự Hi Sinh Vĩ Đại Chưa Từng Có Trong Tiền Lệ dành
cho Lợi ích Tốt Nhất Của Nhân Dân.”

Khuôn mặt Webley của Bộ nhăn nhó trước câu nói châm chọc của

Rhyme.

“Thấy không” nhà tội phạm học giải thích, “chính trị rất phức tạp,

ngoại giao cũng phức tạp. Nhưng tội ác thì đơn giản. Tôi không thích
những thứ phức tạp. Vậy thì thoả thuận thế này: hoặc các anh giao Quỷ cho
chúng tôi để xét xử trên đất nước này hoặc các anh đưa hắn về nước. Và
nếu các anh làm vậy chúng tôi sẽ công bố sự thật là các anh vừa thả một tên
giết người hàng loạt vì những lí do kinh tế và chính trị. Cả chuyện các anh
đã tấn công một đặc vụ FBI trong quá trình làm việc đó nữa.” Anh nói thêm
như để chọc tức. “Lựa chọn của các anh đó. Làm thế nào thì tuỳ.”

“Đừng có đe dọa chúng tôi. Các anh chỉ là lũ cảnh sát thành phố chết

dẫm,” Webley của Bộ nói.

Nhân viên ở cổng bắt đầu gọi lần cuối. Giờ Quỷ mới thấy sợ. Mồ hôi

vã ra trên trán hắn, khuôn mặt sa sầm tức giận, hắn đi tới chỗ Webley và
giơ hai tay lên, chiếc còng kêu ồn ã. Hắn thì thầm giận dữ với anh ta. Nhân
viên chính phủ lờ hắn đi và quay lại với Rhyme. “Làm thế quái nào mà các
anh công bố được? Chẳng ai thèm quan tâm đến một câu chuyện như vậy
cả. Anh nghĩ đây là vụ Watergate chết tiệt đấy chắc? Chúng tôi đang đưa
một kiều dân Trung Quốc trở về cố quốc để tham dự một phiên toà vì nhiều
tội ác khác nhau của anh ta.”

“Harold?” Rhyme hỏi.
Peabody nói với dáng vẻ khổ sở, “Tôi rất tiếc. Tôi không thể làm gì

được.”

“Vậy đó là câu trả lời của các anh,” Rhyme trả lời, khẽ cười. “Đó là tất

cả những gì tôi muốn. Một quyết định. Các anh đã đưa ra rồi. Tốt lắm.”
Anh nghĩ với cả niềm vui và nỗi buồn, việc này thật giống với chơi cờ vây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.