THẠCH HẦU - Trang 58

“Bố có không?” Cậu bé nhắc lại.
“Không, bố làm rơi trong lúc đi lấy bè rồi.”

Thằng bé nhăn mặt nhưng Trương mặc nó - tại sao chứ, hành động ấy

gần như là xấc láo - và nhìn khắp lượt mặt đất bị mưa cày xới. Anh tìm
được một đoạn ống nước kim loại và quăng mạnh vào cửa sổ chiếc xe tải.
Lớp kính vỡ thành hàng trăm mảnh vụn. Anh trèo vào từ ghế hành khách
và lục chìa khóa trong hộp đựng đồ cho ghế phụ. Anh không tìm được gì và
phải bước ra ngoài đất bùn. Liếc vào tòa nhà, anh tự hỏi liệu trong nhà thờ
có bộ khóa nào không? Nếu có thì ở đâu? Trong văn phòng chăng? Có thể
người trông nhà thờ đang ở bên trong; lỡ ông ta nghe được tiếng gì và đối
đầu với họ? Trương tin rằng mình không thể làm hại người vô tội nào ngay
cả khi...

Anh nghe thấy một tiếng vỡ lớn và xoay ngoắt lại vì giật mình. Con

trai anh đang quỳ trên ghế lái và vừa đập vỡ phần vỏ nhựa của bộ khóa điện
bằng một cú đá. Trong lúc Trương nhìn với sự kinh ngạc và lo lắng, con trai
anh lôi hết đám dây ra và bắt đầu quẹt chúng vào nhau. Đột nhiên đài ra-đi-
ô trên xe phát tiếng oang oang: “Người sẽ luôn yêu thương con, hãy để
Đấng Cứu Rỗi bước vào trái tim con...”

William bấm một nút trên bảng điều khiển và âm thanh nhỏ lại. Cậu

tiếp tục quẹt các đầu dây điện vào nhau. Một tia lửa điện... Động cơ bừng
tỉnh.

Trương nhìn chằm chằm khó tin. “Làm sao con biết cách làm việc

đó?”

Cậu con trai chỉ nhún vai.
“Nói cho bố...”

Vũ nắm lấy tay Trương. “Đi thôi! Chúng ta phải đi đón người nhà và

chạy ngay. Quỷ đang tìm chúng ta.”

Người cha nhìn trừng trừng con trai mình trong nỗi kinh ngạc. Anh

tưởng thằng bé sẽ cụp mắt xuống trong hổ thẹn. Nhưng William chỉ giương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.