THẠCH HẦU - Trang 59

mắt nhìn lại theo cái kiểu lạnh lùng mà bản thân Trương dù ở độ tuổi nào
cũng không bao giờ dám nhìn cha mình như vậy.

“Xin anh đấy,” Vũ van nài. “Quay lại tìm mọi người thôi.”

“Không,” một lúc sau Trương nói. “Đưa họ đến đây. Theo đường ta đã

tới - và đảm bảo là họ không để lại dấu chân nào.”

Vũ vội vã đi đón những người khác.
William tìm được một tấm bản đồ khu vực này trong xe và nghiên cứu

nó cẩn thận. Thằng bé gật đầu nhưng đang cố ghi nhớ các hướng đi.

Chống lại khao khát điều tra về việc con trai mình biết kích điện ô tô,

Trương hỏi thằng bé, “Con biết phải đi đâu không?”

“Con có thể tìm được.” Cậu nhìn lên. “Bố muốn con lái xe không?”

Rồi cậu nói thẳng. “Bố lái không tốt lắm.” Như hầu hết những người dân
thành thị ở Trung Quốc, phương tiện di chuyển chính của Sam Trương là xe
đạp.

Trương chớp mắt trước những lời này của con trai - một lần nữa thằng

bé lại nói bằng giọng gần như hỗn hào. Rồi Vũ xuất hiện cùng những người
vượt biên khác và Trương lao tới giúp vợ và cha mình vào xe tải, anh quay
lại nói với con trai, “Được, con lái đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.