THẠCH HẦU - Trang 62

Trên đường mò đến thị trấn nhỏ, Sonny Lý ì ạch lội trên cát. Gã là một

người nhỏ thó và trong cái thế giới nhọc nhằn, nguy hiểm của mình, gã dựa
vào những lời dọa dẫm, hành động bất ngờ và trí khôn (tất nhiên cả vũ khí
nữa) nhiều hơn là sức mạnh thể chất. Giờ gã đã đến giới hạn của mình,
hoàn toàn kiệt sức vì tai ương ban sáng.

Cơn gió... Đã hai lần gã bị gió quật cho ngã quỵ.

Không thể để thế này nữa, gã nghĩ. Bất chấp nguy cơ bị ai nhìn thấy,

vật lộn trên lớp cát mềm thế này vẫn là quá sức với gã và gã lại phải lần mò
về với con đường ngập nước mưa để đi tiếp về phía ánh đèn của thị trấn
nhỏ. Gã đi nhanh hết sức có thể, sợ rằng xà thủ sẽ bỏ đi trước khi Lý tìm
được hắn.

Nhưng một lát sau gã tìm được niềm an ủi là tên thủ lĩnh vẫn còn đó:

thêm mấy tiếng súng nữa.

Lý vật vã trèo lên đồi để nhìn xuyên qua cơn mưa gió nhưng không

thấy ai cả. Âm thanh ấy rõ ràng đã vang xa hơn vì gió bão.

Gã chán nản tiếp bước. Suốt mười phút dài đằng đẵng dấn bước trên

đường, thi thoảng gã lại ngửa cổ lên để nước mưa trút đầy khoang miệng
mình. Sau ngần ấy lượng nước biển gã đã phải nuốt vào bụng, giờ gã thấy
khát cháy họng.

Rồi gã trông thấy bên phải mình có một chiếc bè cứu sinh nhỏ màu

cam đang nằm chơ vơ trên bãi biển. Gã đoán đó là của Quỷ. Gã nhìn lên
nhìn xuống bãi biển tìm tên xà thủ nhưng qua cơn mưa và sương như thế
này, gã khó lòng nhìn xa được.

Gã đi về phía cái bè, nghĩ rằng biết đâu mình có thể đi theo dấu chân

của xà thủ và tìm được chỗ hắn trốn trong thị trấn. Nhưng khi gã vừa nhấc
chân ra khỏi đường lộ một ánh đèn nhấp nháy xuất hiện. Gã quệt nước mưa
khỏi mắt và nheo lại nhìn. Ánh đèn màu xanh và đang lao về phía gã rất
nhanh trên đường.

INS ư? Hay cảnh sát Liên bang?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.