THẠCH HẦU - Trang 63

Lý lao vội vào những bụi rậm dày ở mé bên kia đường. Gã thu mình

và nhìn ánh đèn ngày một tỏ hơn khi chiếc xe mang nó, một con xe thể thao
màu vàng, xuất hiện trong làn mưa và phanh kít lại cách đó một trăm mét.
Trong tư thế ngồi xổm Lý bắt đầu mò dần về phía chiếc xe.

Amelia Sachs đứng trên bờ biển bị mưa dội xối xả và nhìn xuống thi

thể một người phụ đã rũ ra trong tư thế của người chết.

“Hắn đang giết họ, Rhyme,” Amelia Sachs buồn bã thì thầm vào

micro của chiếc bộ đàm cầm tay Motorola SP-50 của cô. “Hắn đã bắn hai
người, một đàn ông và một đàn bà. Từ sau lưng. Họ chết rồi.”

“Bắn họ ư?” Giọng của nhà tội phạm học khàn đi và cô biết anh đã lại

chất lên mình gánh nặng của những cái chết này.

Anh cảnh sát ESU chạy lại chỗ cô, tay lăm lăm khẩu súng tự động.

“Không có dấu vết nào của hắn,” anh ta hét để át tiếng gió. “Người ở trong
nhà hàng cách con đường không xa kia nói rằng kẻ nào đó vừa đánh cắp
một chiếc ô tô cách đây khoảng hai mươi phút.” Viên cảnh sát mô tả cho
Sachs chiếc xe Honda cùng biển số của nó, cô đọc lại cho Rhyme.

“Lon sẽ đưa thông báo về nó ngay,” anh nói. “Hắn có một mình à?”

“Tôi nghĩ vậy. Vì mưa lớn nên chẳng còn dấu chân nào trên cát nhưng

tôi tìm được vài dấu trên bùn, chỗ hắn đứng để bắn người phụ nữ. Lúc đó
hắn chỉ có một mình.”

“Vậy chúng ta sẽ giả định là bằng hữu của hắn vẫn còn chưa xuất

hiện. Có thể hắn đã lên bờ trên chiếc bè kia. Hoặc còn kẹt lại trên con tàu
đắm.”

Amelia nhìn khắp xung quanh, bàn tay đặt gần súng. Những hình dạng

của đá, đụn cát và bụi rậm trong sương mờ bao quanh cô. Một người đàn
ông cầm súng có thể trở nên vô hình ở đây.

Rồi cô nói, “Chúng tôi sẽ đi tìm những người nhập cư, Rhyme.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.