THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 104

- Chứ Đa cứ nghỉ ngơi cho khoẻ đã. Việc làm ăn lâu dài, cần gì phải

vội chứ?

- Không được! Tôi nghĩ việc này phải làm ngay, để lâu biết đâu có

người nản chí bàn lùi. Thêm nữa, tôi muốn làm việc này để quên đi nỗi đau
mất cha mẹ. Nếu mọi người thương tôi thì hãy cùng tôi thực hiện việc ấy
càng sớm càng tốt.

Trong lúc Seo Lử và Mí Vư đang nhìn nhau thì Thào Mỷ cất tiếng:

- Vậy thì mai chúng mình làm luôn đi!

Chứ Đa nhìn sang hai người bạn trai, hất đầu hỏi:

- Mí Vư, Seo Lử thấy sao?

- Cũng được mà!

Sự đồng thanh tương ứng của Mí Vư, Seo Lử khiến Chứ Đa rất vui.

Nó nhìn Thào Mỷ đăm đắm, rồi tự tin nói với các bạn:

- Tôi phân công thế này: Sáng mai Mí Vư cùng Thào Mỷ đi chợ mua

dụng cụ; tôi và Seo Lử đi tìm địa điểm làm nơi chưng cất thuốc phiện.

Trời sáng.

Chim chóc chuyền cành ríu rít, líu lo chào ngày mới. Tiếng gà báo

thức râm ran khắp các nẻo bản làng, len vào từng vòm cây, thớ đá còn đẫm
sương đêm. Con ngựa nâu của Chứ Đa gõ móng sốt ruột đòi ra khỏi tàu.
Một ngày mới đang tràn về trên miền đá cũ kỹ ngàn năm xám lạnh.

Vậy là đêm qua Chứ Đa cùng bạn bè thức trắng.

Cả nhóm ăn qua quýt bữa sáng bằng những bát mèn mén Thào Mỷ

vừa hấp lại. Ăn xong Chứ Đa đưa cho Thào Mỷ số bạc trắng thu được từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.