THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 121

liếc nhanh về phía trước và hai bên đường. Con ngựa trắng vẫn nhẫn nại
bước đi trên lối mòn đầy đá gồ ghề. Tiếng quạ kêu từ ngọn núi cao văng
vẳng vọng về làm cho Pủ Sá thấy nổi da gà. Lão nhếch mép cười để tự trấn
an mình:

- Hầy dà!... Sợ gì chứ. Con đường này mình đi mãi rồi mà.

Miệng Pủ Sá nói thế nhưng linh tính vẫn mách cho lão biết có điều gì

đó khác thường. Lão đang toan dừng ngựa để nghe ngóng thì bất chợt con
ngựa xám thồ hàng bỗng hí lên ằng ặc. Nó bị một mũi lao từ sau vách đá
bên đường phóng thẳng vào cổ. Bốn chân nó loạng choạng muốn ngã. Con
ngựa xám cố sức đứng lên, nhưng những bao hàng nặng trên lưng đã vật nó
xuống đất. Sau một hồi giãy giụa, nó nằm thẳng cẳng. Pủ Sá giật mình nhận
ra bọn cướp. Lão rút kiếm, thúc ngựa trắng lao về phía những tên cướp
đang tháo hàng trên lưng con ngựa thồ xấu số. Pủ Sá nhảy khỏi yên ngựa,
tả xung hữu đột bằng những đường kiếm hiểm hóc, những đường quyền
đầy uy lực, song lão không thể địch lại được với bọn cướp vì chúng quá
đông! Thoáng nhìn thấy tên hầu cận của mình phía trước, mắt Pủ Sá sáng
lên. Một tia hi vọng loé lên trong đầu lão “Có hầu cận đến tiếp ứng rồi!
May quá!”. Nhưng khi nhìn thấy đôi mắt tên hầu cận quen thuộc vằn đỏ,
tay cầm kiếm phăm phăm lao thẳng về phía mình, thì Pủ Sá hiểu ra sự thể.
Trước tình thế nguy nan, lão nhảy vội lên lưng ngựa trắng, thúc ngựa chạy
tháo thân. Một mũi lao từ phía sau phóng thẳng vào lưng lão. Pủ Sá ngã
khỏi lưng ngựa, quằn quại trong vũng máu. Loáng một cái, tất cả số thuốc
phiện của lão bị bọn cướp mang đi hết. Con ngựa trắng của lão hí lên điên
loạn gọi chủ giữa rừng đá xám mênh mông...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.