THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 133

Đa. Ông chủ lễ bảo: “May quá! Nếu năm nay không có ai ném thủng được
vòng hồng tâm của cây còn thì cả bản gặp dông, sẽ phải đem súng kíp ra
bắn!”

Chiếc túi quà thưởng của giải thi ném còn được Chứ Đa trao lại cho

Thào Mỷ. Nhận túi quà thưởng rất có giá trị từ tay Chứ Đa nhưng Thào Mỷ
không hề vui. Trong thâm tâm cô cứ thấy lo lắng về một điều gì đó rất mơ
hồ. Nhưng rồi tình yêu, sự vui vẻ của lễ hội, cộng với tính khí thất thường
của tuổi trẻ đã khiến Thào Mỷ sớm quên mau những nỗi buồn kiểu ấy. Cô
lại hoà mình vào không khí của lễ hội người Mông, của bản làng. Cái tươi
vui, rực rỡ của mùa Xuân, của tình người, của tình yêu đầu đời làm cho
thân thể Thào Mỷ mọng căng, tràn đầy sức sống; cặp mắt cô sáng long
lanh, đôi má ửng hồng, đôi môi thắm đỏ. Các trai bản luôn nhìn ngắm Thào
Mỷ bằng đôi mắt háo hức, đắm say và thèm khát...

** *

Vắng chồng Thào Mỷ chẳng biết làm gì. Vốn là người ham việc, Thào

Mỷ cảm thấy ngồi chơi không thật là buồn. Đã mấy lần Thào Mỷ đòi đi
theo chồng để giúp những việc lặt vặt cho đỡ buồn, nhưng Chứ Đa không
nghe. Hắn bảo:

- Việc làm ăn là của đàn ông. Đàn bà chỉ nên lo chuyện sinh đẻ, lo

việc nhà cửa, bếp núc, lợn gà.

Chứ Đa nói là vậy, nhưng thực tế Thào Mỷ cũng chẳng phải làm gì, vì

mọi việc đã có người hầu. Riêng chuyện sinh đẻ thì Thào Mỷ phải lo. Bất
giác Thào Mỷ liếc mắt xuống cái bụng đã lùm lùm của mình, đưa đôi tay
mềm xoa xoa trên cái bụng, mơ màng nghĩ đến niềm vui, niềm hạnh phúc
được làm mẹ nay mai. Nghĩ đến đó Thào Mỷ cảm thấy đỡ buồn trước cuộc
sống vô vị hiện tại của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.