THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 131

nằm. Đến chỗ có trò chơi leo dây, nhìn chàng trai trẻ cong mình, mím môi
mím miệng leo mãi không được phải tụt xuống, Chứ Đa bảo: “Đợi đấy để
tôi lấy túi quà thưởng xuống cho!”. Nhoáng một cái Chứ Đa leo tới đích.
Nó nhẹ nhàng cởi chiếc túi đựng quà thưởng, tụt xuống, ấn vào tay chàng
trai trẻ vừa nhường dây cho nó.

Chứ Đa bước tiếp đến chỗ cây cột mỡ. Gọi là cột mỡ nhưng thực ra đó

là một cây lát hu tươi - loại thân gỗ có vỏ dày, khi bóc vỏ đi thân cây trơn
như mỡ. Cây cột cao gần ba sải tay người lớn, gốc được chôn chặt dưới đất.
Chiếc túi quà thưởng treo trên đầu cột cứ lắc lư theo nhịp rung của cột khi
có người trèo. Suốt từ sáng đến quá trưa mà chiếc túi quà thưởng ấy vẫn
còn ở đó. Nhiều người trèo lên tụt xuống mấy lần nhưng đành bó tay. Thấy
Chứ Đa đến, một người đứng tuổi đang toan trèo vội nhường chỗ. Thoắt
một cái Chứ Đa đã lấy được chiếc túi quà thưởng xuống. Nó đưa chiếc túi
thưởng cho người đứng tuổi, rồi bước tiếp về phía mọi người đang thi tài
bắn nỏ. Nhìn thấy cái vòng huyền tâm vẽ trên tấm gỗ làm bia vẫn còn
nguyên vẹn, Chứ Đa bảo: “Để tôi bắn thử!”. Tách một cái, mũi tên đã cắm
vào giữa vòng huyền tâm. Chiếc túi quà thưởng được Chứ Đa trao cho
người nhường nỏ. Đến chỗ trò chơi đẩy gậy, Chứ Đa nói với người chủ trò:
“Lúc nào đến trận cuối cùng, ông gọi tôi nhá!”. Người chủ trò chỉ tay về
phía vòng tròn đang có hai người thi thố môn đẩy gậy, bảo: “Nốt keo này ai
thắng sẽ đấu trận cuối cùng”. Chứ Đa nhìn theo tay người chủ trò. Trong
chiếc vòng tròn lớn vẽ trên nền đất bằng vôi bột có hai người đàn ông lực
lưỡng đang tranh tài. Tiếng hò reo, tiếng trống nổi lên rộn rã cổ vũ cho họ.
Sau một hồi giằng co quyết liệt, người đàn ông có chiếc đầu hói đẩy được
đối thủ ra khỏi vòng tròn. Anh ta đưa tay áo lau mồ hôi trên gương mặt đỏ
gay, nói giọng thách thức: “Nào, ai có giỏi thì vào đây thi đấu trận cuối
cùng!”. Chứ Đa nhìn anh ta, nói tỉnh bơ: “Thì anh cứ nghỉ một chút cho lại
sức đã, rồi tôi sẽ đấu với anh”. Người đàn ông đầu hói nhìn Chứ Đa, thấy
nó nhỏ bé hơn mình nên có vẻ xem thường. Anh ta bảo: “Cần gì phải nghỉ.
Có đấu thì đấu luôn đi để tôi còn lĩnh giải!” Dưới sự điều khiển của người
chủ trò, Chứ Đa và người đàn ông đầu hói bước vào trong vòng tròn. Mỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.