THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 141

oán nợ với Chứ Đa. Trước lúc xuất binh, Chứ Đa đã tự xưng mình là chủ
tướng. Nhìn dáng vẻ oai vệ, kiêu hùng của Chứ Đa trên lưng ngựa chiến,
bên hông đeo thanh kiếm dài, gương mặt sắc lạnh, các quân sĩ Đại Thạch bị
thu phục hoàn toàn. Họ ngước nhìn Chứ Đa bằng cặp mắt của kẻ tôi tớ
trước vị thủ lĩnh. Những ánh mắt ấy toát lên một điều: Họ sẵn sàng nghe
theo bất cứ mệnh lệnh nào được phát ra từ cái miệng gang thép của chủ
tướng!

Trước sự tiên phong của chủ tướng Chứ Đa, quân lính Đại Thạch rầm

rập tiến quân về phía bản doanh của băng nhóm Sói Xám. Chứ Đa cưỡi trên
lưng con ngựa nâu quen thuộc, phóng như bay về phía căn chòi của băng
trưởng Sói Xám. Trong đầu Chứ Đa hiện lên rõ mồn một cái cảnh cách đây
mấy mùa nương khi hắn một mình cưỡi ngựa đi bán thuốc phiện “thượng
hảo hạng” ở thung lũng Xá Chải, bị tên Ay Co, băng trưởng của Sói Xám
giơ kiếm hạch sách, bắt xuống ngựa rồi cho quân lục soát, cướp giật hết
hàng hoá. Con ngựa nâu lặng lẽ đưa chủ nó về Sủng Pả. Phía sau lưng Chứ
Đa là tiếng cười khả ố của bọn Ay Co. Nỗi uất hận dồn nén bao năm khi bị
các băng nhóm hạ nhục bùng lên khiến Chứ Đa sôi máu. Lòng hận thù biến
thành sức mạnh. Sức mạnh tụ vào cánh tay và lưỡi kiếm.

Ay Co, lũ lâu la và quân lính không hề biết có điều khủng khiếp sắp

xảy ra đối với mình, vẫn nhởn nhơ nằm hút thuốc phiện, uống rượu, chơi
bài tổ tôm. Ay Co chỉ thực sự giật mình khi nghe tiếng vó ngựa rầm rập
xung quanh doanh trại cùng tiếng thét như sấm đầu mùa:

- Thằng Ay Co! Mày phải chết! - Chứ Đa gầm lên như hổ dữ khi con

ngựa của hắn tiến đến trước căn chòi của băng trưởng Ay Co.

Ay Co hốt hoảng nhào ra khỏi chòi. Chưa kịp định thần thì gã đã bị

lưỡi kiếm của Chứ Đa nhằm chiếc cổ đầy gân guốc phay tới. Một dòng
máu đỏ từ đó phun lên! Ngồi trên lưng ngựa, Chứ Đa ngửa cổ cười man
dại!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.