THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 158

Thào Mỷ thức dậy từ lúc con gà còn chưa gáy sáng, nhẹ nhàng rời

khỏi chỗ nằm, đến mở hòm đựng trang phục lấy chiếc váy thổ cẩm đẹp nhất
mặc vào người, quấn lên đầu chiếc khăn ngũ sắc. Thào Mỷ sửa sang khăn
áo kỹ càng như thể sắp xuống chợ hay đi xem hội. Xong xuôi đâu đấy,
Thào Mỷ lách khỏi cánh cổng, bước thẳng về hướng đỉnh núi Tả Chô. Đi
được một lúc cái bụng của Thào Mỷ bỗng nảy lên. Đứa bé trong bụng đạp
mạnh làm cho Thào Mỷ loạng choạng, vội ngồi thụp xuống đưa đôi tay ôm
lấy cái bụng to như cái thúng dưới làn váy thổ cẩm. Hình ảnh đứa bé đẹp
như thiên thần hiện lên trước mắt cùng lúc với tiếng ai đó nói nhỏ bên tai
Thào Mỷ: “Thào Mỷ à! Mày ăn lá ngón để chết thì đứa bé trong bụng cũng
chết theo mày đấy! Mà nó có tội gì chứ? Mày không thương con mày
sao?”.

Thào Mỷ ngồi thẫn thờ như hoá đá bên bờ cỏ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.