THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 193

nhắc: “Mẹ bám chắc vào con kẻo ngã đấy! Ngựa phi nhanh lắm!”. Ngồi sau
lưng A Pẩu, nghe tiếng nó nói Mùa bỗng thấy A Pẩu thân thiết như đứa con
do chính mình đẻ ra. Càng thấy A Pẩu gần gũi bao nhiêu Mùa lại càng thấy
Chứ Đa xa cách bấy nhiêu. Trước mắt Mùa thằng Chứ Đa chỉ còn là một
tên bạo chúa cần phải đánh đổ. Chính trong lúc chạy trốn là lúc mà quyết
tâm trừ khử Chứ Đa trào lên mạnh mẽ nhất trong lòng bà.

Khi vợ chồng Sè Páo nhận ra con ngựa trắng của A Pẩu thì bà Mùa

gần như không còn sức lực nữa. Chính lúc con ngựa trắng hí lên khi gặp lại
người quen cũng là lúc Mùa ngã khỏi lưng ngựa. Rất may Sè Páo đã kịp lao
đến đỡ lấy bà. Hai vợ chồng Sè Páo lại xúm vào cứu chữa, chăm sóc Mùa
như những lần trước. Lúc tỉnh lại, Mùa đau đớn kể những điều tai nghe mắt
thấy về Chứ Đa cho Lả và Sè Páo nghe. Cả người kể và người nghe đều
cảm thấy đau đớn như chính mình đang bị hành hình. Nước mắt họ chảy
tong tong, rơi lã chã trên những gương mặt lam lũ, phúc hậu. Sè Páo chém
mạnh tay xuống chiếc phản gỗ đang ngồi, giọng phẫn uất:

- Thế thì không thể tha nó được. Chứ Đa trở thành mãnh thú rồi,

không phải là người nữa!

Lả nhìn sang phía chồng, gương mặt chị toát lên vẻ sợ hãi thực sự. Đôi

mắt đẹp của Lả đọng đầy những nỗi buồn. Chị nhìn về phía bà Mùa đang
nằm thoi thóp, bất giác buông một tiếng thở dài đầy lo lắng.

Sè Páo dặn vợ chăm sóc bà Mùa rồi kéo A Pẩu ra sau nhà trao đổi điều

gì đó. Lát sau hai người dẫn nhau vào hang, nơi Sè Páo có một hệ thống
phòng thủ mà trước đây A Pẩu đã được xem một lần. Họ cùng nhau kiểm
tra lại các bẫy đá, hầm chông, xem xét địa thế để xây dựng thêm các bẫy đá
mới phòng khi Chứ Đa hoặc Pủ Sá đem quân tới.

Ngồi trên tảng đá lớn có hình thù giống con sư tử, Sè Páo hỏi:

- A Pẩu gặp được thằng Chứ Đa chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.