THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 240

Bát rượu trên tay Chứ Đa tự nhiên rơi xuống, vỡ choang. Người hắn

đung đưa, ngả nghiêng sắp ngã. Một tên lính to khỏe như con gấu ngựa vội
chạy lại đỡ chủ tướng. Chứ Đa nôn thông thốc, mắt lừ ra. Tên gấu ngựa hét
to:

- Chúng mày đâu, chủ tướng say quá rồi. Mau đưa chủ tướng về doanh

trại!

Quân sĩ Đại Thạch nghe tiếng gọi vội bỏ bát đứng dậy. Nhưng đứa nào

cũng loạng choạng, nghiêng ngả phải bám lấy cạnh bàn. Tiếng nồi xoong,
bát đĩa rơi loảng xoảng át cả tiếng hét của tên gấu ngựa.

- Chúng mày đâu cả... rồ... ồi?

Đến lượt tên gấu ngựa dính thuốc mê. Hắn buông tay khỏi người Chứ

Đa khiến chủ tướng ngã vật ra đất.Thức ăn từ miệng tên gấu ngựa phun đầy
lên mặt, lên người Chứ Đa. Thân hình to lớn của hắn đổ sụp, nằm đè lên
người chủ tướng.

Đúng lúc ấy có tiếng bước chân từ bên ngoài rầm rập chạy vào theo sự

dẫn lối của Seo Phù. Seo Lử cùng các quân sĩ ập tới, bắt trói Chứ Đa trong
lúc hắn đang mê man bất tỉnh. Seo Lử lệnh cho các quân sĩ:

- Các anh em! Hãy nhốt Chứ Đa lại để giao cho tộc trưởng Nỏ Pó và

dân bản xử tội. Tước hết khí giới của quân sĩ Đại Thạch, chờ chúng tỉnh
thuốc mê sẽ cho về nhà với cha mẹ, vợ con!

Mí Vư nói với Seo Lử:

- Seo Lử à, Nỏ Pó đâu còn là tộc trưởng nữa! Chứ Đa đã cướp mất

chức tộc trưởng của ông ấy rồi mà!

Seo Lử phất tay, giọng quả quyết:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.