THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 253

Dân bản đồng loạt hưởng ứng lời Nỏ Pó bằng những tiếng hô hét,

tiếng vỗ tay vang động khắp thung lũng Sủng Pả.

Đợi tiếng ồn ào giảm bớt, Seo Lử đứng lên nói:

- Thưa bà con! Ý tộc trưởng Nỏ Pó và dân bản đã như thế thì tôi phải

nghe theo thôi. Nhưng tôi xin nói lại một ý Nỏ Pó nói khi nãy: Tuy bây giờ
hết nạn binh đao nhưng dân bản ta không được chủ quan. Thuốc phiện, bạc
trắng, gái đẹp, quyền uy luôn là những thứ dễ làm cho con người ta nảy
lòng ham muốn, sinh ra tham lam, độc ác. Chính những thứ đó đã làm cho
Chứ Đa từ một thằng trai tốt trở thành quỷ dữ. Nay Chứ Đa bị đánh đổ rồi
nhưng biết đâu đến một lúc nào đó lại nảy nòi ra một thằng nào khác cũng
tham lam, độc ác như nó thì sao? Vì vậy mọi người phải luôn trông chừng.
Các quân sĩ vẫn phải luyện tập võ nghệ, khi cần đến thì lại vào kho cầm khí
giới chống lại những tên ăn cướp, những kẻ ác độc để bảo vệ cuộc sống yên
lành cho dân bản.

Nỏ Pó cười thật to. Ông đứng lên cất giọng oang oang:

- Seo Lử nói đúng lắm. Hoan hô tộc trưởng Seo Lử!

Tiếng reo vui nổi lên ầm ầm, náo nhiệt. Có ai đó hét lên:

- Tộc trưởng Seo Lử ơi! Uống rượu đi thôi! Vui quá rồi!

** *

Sau mấy ngày theo mẹ Mùa vào ở trong dinh thự của Chứ Đa, A Pẩu

thấy có cái gì đó không hợp với mình. Mọi thứ đều xa lạ, tẻ nhạt. A Pẩu nói
với Mùa:

- Mẹ à, có khi con về Mã Sồ với vợ chồng Sè Páo thôi!

- Con không thích ở cùng mẹ, cùng Chứ Đa à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.