THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 102

Emily Inglethorp

Bức thư được trao cho bồi thẩm đoàn để họ xem xét kỹ lưỡng.
- Tôi không cho rằng nó có thể giúp ích được gì nhiều cho chúng ta - ông
biện lý thở dài nói. Nó chẳng chứa đựng điều gì có liên quan đến những sự
kiện của buổi trưa.
- Đối với tôi thì rõ như ban ngày - cô Howard tuyên bố rành rọt. Bức thư
này chứng tỏ một cách chắc chắn bà bạn già của tôi vừa phát hiện được
rằng mình đã bị lừa gạt.
- Bà ấy không nói điều gì tương tự trong thư cả - ông biện lý nhận xét.
- Bởi vì bà Emily không thể chịu nhận rằng mình sai. Nhưng tôi thì biết quá
rõ bà ấy. Bà ta muốn thấy tôi quay trở lại. Nhưng lại từ chối không nhìn
nhận rằng tôi đã có lý. Thế là bà ta đã nói quanh co, như hầu hết mọi người.
Nhưng tôi thì tôi không bị bịp bởi các hành động ấy đâu.
Tôi nhận thấy ông Wells mỉm cười, cũng như nhiều vị bồi thẩm đoàn. Tất
nhiên là người ta đều biết rõ cô Howard.
- Dù sao đi nữa thì tất cả những lời tán dóc này chỉ là phí thời gian thôi -
người phụ nữ cáu gắt ấy tiếp, vừa ném một cái nhìn khinh miệt vào bồi
thẩm đoàn - Toàn là chuyện tầm phào! Tầm phào! Khi tất cả chúng ta đều
biết rõ rằng…
Ông biện lý vội ngắt lời cô ta.
- Cám ơn, cô Howard ạ. Như thế là đủ rồi.
Tôi có cảm giác ông thở phào nhẹ nhõm khi cô ta vâng lời mình và rút lui.

* * *
Đến lúc đó thì xảy ra biến cố quan trọng nhất của ngày hôm đó. Ông biện
lý cho gọi Albert Mace, người điều chế ở hiệu thuốc tây, không ai khác hơn
là chàng thanh niên nóng nảy của chúng tôi với khuôn mặt tái nhợt. Trả lời
câu hỏi của ông biện lý, anh ta cho biết rằng đã có cấp bằng dược sĩ, nhưng
mới làm việc ở hiệu thuốc tây tư nhân này ít lâu thôi, anh ta thay thế cho
người điều chế quen thuộc đã bị gọi nhập ngũ.
Những lời mở đầu ấy kết thúc thì ông biện lý đi thẳng vào vấn đề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.