THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 136

- Đó là một đồng minh quý báu - Poirot nhìn theo cô nói - Người phụ nữ
đó, Hastings ạ, vừa có trí khôn vừa có tấm lòng.
Tôi không trả lời.
- Linh tính là cái gì đó thật tuyệt vời - Poirot tiếp - Người ta không thể định
nghĩa, cũng không thể bỏ qua được.
- Ông và cô Howard có vẻ như biết mình đang nói gì - tôi lạnh lùng nhận
xét - Có lẽ ông không biết rằng tôi còn đang mù tịt?
- Thật sao, anh bạn?
- Phải đấy. Ông có thể giải thích cho tôi được không?
Poirot nhìn tôi chăm chú một lát rồi, trước sự ngạc nhiên của tôi, ông lắc
đầu.
- Không, anh bạn của tôi ạ.
- Ồ! Xem nào! Tại sao vậy?
- Hai người là quá đủ đối với một bí mật rồi.
- Này, tôi cho rằng thật là bất công khi giấu tôi những sự kiện đó đấy.
- Tôi không giấu anh sự kiện nào cả. Anh đã biết tất cả những gì mà tôi
biết. Anh có thể tự mình suy luận ra.
- Tuy nhiên, sẽ rất lý thú nếu như biết được.
Poirot lại nhìn tôi chăm chăm, và lại lắc đầu.
- Anh có hiểu không - ông miễn cưỡng nói - anh chẳng có linh tính gì cả.
- Nhưng, mới đây thôi, ông vừa nói đến suy luận kia mà.
- Trí thông minh và linh tính thường đi đôi với nhau! - Poirot nói đầy vẻ bí
ẩn.
Nhận xét đó theo tôi là hoàn toàn không phải lúc, đến độ tôi không buồn
đối đáp lại. Nhưng tôi đã định bụng, nếu như tôi có những phát hiện quan
trọng và lý thú, thì tôi sẽ giữ riêng cho mình và sẽ làm cho Poirot phải ngạc
nhiên về kết quả cuối cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.