THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 135

- Tôi sẽ không hỏi gì cô cả. Chỉ cần đúng như tôi nghĩ thôi. Tôi cũng có
một linh cảm nhạy bén. Chúng ta sẽ cộng tác với nhau, cho một mục đích
chung.
- Đừng đòi hỏi tôi phải giúp ông, bởi vì tôi sẽ không làm đâu. Tôi sẽ không
nhấc lấy ngón tay để… để…
Cô ngừng lại, cổ họng bị nghẹn.
- Cô sẽ giúp tôi, cho dù cô có muốn hay không đi nữa. Tôi sẽ không đòi hỏi
gì ở cô cả, nhưng cô sẽ là đồng mình của tôi. Cô không thể từ chối được.
Cô sẽ làm cái điều duy nhất mà tôi mong đợi ở cô.
- Và đó là…?
- Hãy cảnh giác!
Evelyn Howard cúi đầu xuống.
- Vâng, tôi không thể trốn tránh được. Tôi vẫn luôn canh chừng, hy vọng
rằng mình đã lầm.
- Nếu như chúng ta lầm thì càng tốt - Poirot nói - Không ai sẽ sung sướng
hơn tôi. Nhưng nếu như chúng ta đúng thì sao? Nếu như chúng ta đúng, cô
Howard ạ, thì cô sẽ đứng về phía nào?
- Tôi không biết, tôi không biết.
- Nào… Nào…
- Có thể im lặng…?
- Không im lặng được.
- Nhưng chính Emily…
Cô ngưng bặt.
- Cô Howard ạ - Poirot nghiêm khắc bảo - điều đó thật không xứng đáng
với cô.
Bất ngờ, cô vùi mặt vào đôi tay.
- Vâng - cô bình thản nói - quả là không phải Evelyn Howard đã nói như
thế.
Cô ngẩng đầu lên và kiêu ngạo tiếp:
- Evelyn Howard đây! Cô ta ở về phía công lý, dù có phải trả giá như thế
nào đi nữa.
Nói xong những lời đó, cô hãnh diện bước ra khỏi phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.