THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 133

nhanh đi vì tôi đang vội lắm.
- Thưa cô, cô có nhớ rằng tôi đã yêu cầu cô giúp tôi không?
- Phải, đúng vậy, và tôi cũng đã nói với ông tôi rất rất sẵn lòng giúp ông
treo cổ Inglethorp lên.
- À!
Poirot nhìn cô chăm chú.
- Cô Howard ạ, tôi sẽ hỏi cô một câu. Tôi xin cô hãy trả lời trung thực.
- Tôi không bao giờ nói dối - Cô Howard cãi.
- Thế này đây. Cô có còn tin rằng bà Inglethorp bị chồng đầu độc nữa
không?
- Ông muốn nói gì chứ? - Cô vội hỏi ngay - Đừng tưởng những lời giải
thích hay ho của ông có thể ảnh hưởng đến tôi đâu. Tôi có thể thừa nhận
không phải hắn ta đến mua Strychnin ở chỗ hiệu thuốc thật. Nhưng điều đó
thì có nghĩa lý gì chứ? Có lẽ hắn đã cho nhúng những cây đập ruồi, như tôi
đã nói với ông ngay từ đầu.
- Những cây đập ruồi thì chỉ có thạch tín trên đó thôi chứ không phải
Strychnin - Poirot nhẹ nhàng bảo.
- Thì sao nào? Thạch tín cuãng có thể loại trừ được bà Emily đáng thương ý
như Sttrychnin vậy. Ông hỏi tôi xim tôi có tin chắc rằng hắn ta đã phạm tội
giết người không chứ gì?
- Chính xác là như thế. Tôi hỏi xem cô tin tưởng tuyệt đối rằng hắn đã
phạm tội không - Poirot bình thản nói - Tôi sẽ đặt câu hỏi dưới một dạng
khác. Trong thâm tâm mình cô có bao giờ tin, rằng bà Inglethorp bị đầu độc
bởi chồng mình không?
- Chúa ơi! Tôi vẫn chả nói với ông người đàn ông đó là một tên khốn khiếp
sao? Tôi vẫn chả căm thù hắn đấy sao?
- Đúng vậy - Poirot nhắc lại - Điều đó khẳng định thêm cho suy nghĩ của
tôi.
- Suy nghĩ gì thế?
- Cô Howard, cô có nhớ lại cuộc đối thoại diễn ra vào hôm bạn tôi đến
Styles không? Anh ta đã kể lại cho tôi nghe, và một trong những câu nói
của cô đã gây cho tôi một ấn tượng sâu sắc. Cô có nhớ đã khẳng định rằng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.