THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 14

xem bà như mẹ đẻ của mình.

Laurence, người em út, đã có một thuở nên thiếu đầy những khó khăn. Anh
đã tốt nghiệp y khoa, nhưng lại từ bỏ sự nghiệp bác sĩ và chỉ muốn sống ở
Styles Court để theo đuổi ảo tưởng về thơ văn, mặc dù những vần thơ của
anh cho đến nay vẫn chưa đạt được một sự thành công vang dội nào cả.

John đã có một thời gian hành nghề luật sư, rồi quyết định sống cuộc đời an
nhàn của một người thượng lưu ở vùng thôn quê. Cách đây hai năm, anh đã
lập gia đình và đem người vợ trẻ đến Styles. Tôi có cảm tưởng anh muốn
bà mẹ kế tăng thêm trợ cấp cho mình để có thể ra ở riêng. Nhưng bà
Cavendish thích tự mình lên kế hoạch và muốn người khác phải tuân theo.
Trong tình huống đó, bà chắc chắn có ưu thế hơn đối với anh, bởi vì bà là
người nắm giữ túi tiền.

John nhận thấy sự ngạc nhiên do cái tin mẹ anh tái giá gây nên cho tôi, và
anh mỉm cười hơi chua xót.
- Đó là một người đàn ông bất tài - anh bực bội nói - Tôi không giấu cậu,
Hasting ạ, điều đó làm cho cuộc sống của chúng tôi thật khó chịu. Còn về
phần Evie… Cậu nhớ Evie chứ?
- Không.
- Ồ, có lẽ cậu chưa quen biết cô ấy thì phải. Đó là người mẹ tôi mướn để
bầu bạn với bà ta. Cô ấy lo toan mọi việc… một phụ nữ tốt, cái cô Evie
ấy… Không trẻ, cũng chẳng đẹp, nhưng tốt bụng.
- Anh định nói gì thế?
- Về tên đàn ông đó, hắn đúng là rơi từ trên trời xuống, tự xưng là một
người bà con xa của Evie gì đó, cô này, nói giữa chúng ta thôi, không có vẻ
gì vui mừng về mối liên hệ họ hàng này cả. Bất cứ ai cũng có thể thấy đó là
một con người cơ hội và thô kệch. Hắn có bộ râu dài màu đen và mang giày
đánh véc-ni bóng loáng bất kỳ lúc nào. Nhưng mẹ tôi thích hắn ta ngay và
bà thâu nhận hắn vào làm thư ký. Anh biết rằng bà phụ trách một lô các hội
từ thiện khác nhau chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.